Edit: Tiểu N
Tôi cảm thấy mùa đông này đã kéo dài rất lâu, nhưng Trần Quả nói bây giờ mới chỉ là tháng mười một theo lịch mới. Đã xảy ra quá nhiều chuyện, nhưng thời gian chỉ mới trôi qua một chút. Có lẽ mùa đông năm nay đã làm chúng tôi cảm thấy quá mệt mỏi, mỗi ngày đều khó khăn.
Hôm đó, chúng tôi lên thị trấn lấy nước. Bây giờ, dân số thị trấn ngày càng giảm. Nghe nói trước đây có hơn mười khu tập trung dân cư, bây giờ chỉ còn lại khoảng một nửa. Điều đó có nghĩa là dân số thị trấn đã giảm xuống một nửa so với trước mùa đông, đại khái là vậy.
Chúng tôi vừa đến thị trấn thì có một người phụ nữ loạng choạng chạy ra. Thấy chúng tôi là một nhóm đông người, cô ấy vội vàng bước tới, nắm lấy áo của một người đàn ông, rồi ngã quỵ xuống đất.
"Cầu xin các anh, cầu xin các anh, hãy giúp tôi, bọn điên đó muốn ăn thịt tôi." Người phụ nữ này không mặc nhiều, mái tóc đen dài rối bù, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, đúng vào thời kỳ đẹp nhất của đời người. Hôm nay, nhóm chúng tôi đi lấy nước có cả đàn ông lẫn phụ nữ. Một số đàn ông nhìn cô ấy đến ngẩn ngơ, còn phụ nữ thì âm thầm cảnh giác. Trong thời buổi này, nếu để một cô hồ ly phá hoại gia đình mình, cướp đi chồng mình, thì không chỉ đơn giản là ly hôn. Một người phụ nữ không có chỗ dựa trong thời loạn lạc này làm sao mà sống nổi? Chắc chắn là đường chết.
Chưa kịp phản ứng thì đã có một nhóm đàn ông đuổi theo, khoảng mười mấy người, trông không đáng ngại lắm, nhưng thị trấn này là địa bàn của họ. Chỉ cần họ hét lên một tiếng, chúng tôi chắc chắn gặp rắc rối lớn.
"Người phụ nữ này là của chúng tôi, giao ra đây, hôm nay mọi chuyện sẽ êm đẹp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT