Edit: Tiểu N
Cậu thanh niên tên là Tôn Hải để lại một gánh nấm trắng, chúng tôi ăn một ít, phần lớn cắt lát rồi phơi khô. Số nấm khô này đủ cho nhà tôi ăn rất lâu. Dù nấm thật sự rất rẻ, nhưng người trong làng vẫn không chịu từ bỏ ý định trồng nấm, mọi người dùng nấm đổi được để làm đủ thứ thí nghiệm, nhưng thử một thời gian vẫn không tìm ra được cách nào.
Tiểu Hắc không thích ăn nấm lắm, Tiểu Long lại rất thích, mỗi khi nấu canh cho thêm một nắm nấm vào, một mình nó có thể uống hết nửa nồi. Tối đến, tôi lại gọi Trần Quả và vài người nữa đến ăn cơm, gần đây tôi thường làm vậy vì lương thực của Trần Quả và mọi người không còn nhiều.
Có vẻ Trần Quả thích nghi với cuộc sống ở làng chúng tôi rất tốt, anh ta ngày càng thân thiết với Lỗ Đức, hai người họ cũng coi như đồng bệnh tương liên, mỗi người đều có một người phụ nữ bị điên. Mẹ của Trần Quả sau đó cũng chuyển sang bên kia, tôi nghĩ bà ấy ở bên chúng tôi có lẽ cảm thấy hơi không thoải mái.
Tối đến ăn canh nấm và khoai lang nướng, chúng tôi không thường ăn đồ nướng vì ăn nhiều sẽ bị nhiệt, chỉ thỉnh thoảng mới ăn một ít, bây giờ rất ít người xào rau vì như vậy quá tốn dầu, hơn nữa mọi người đều không còn rau, chỉ có vài nhà trong nhà trồng được mấy cây rau xanh nhỏ như giá đỗ, vừa mảnh vừa trắng.
Tình hình của Lý Úy gần đây có chút khởi sắc, dì Liên cũng vậy, hai người phụ nữ bị khủng hoảng này ở cùng nhau, dường như có thể an ủi lẫn nhau. Lỗ Đức và Trần Quả cũng không còn gò bó như ban đầu nữa, cầm đũa ăn cơm cứ như ở nhà mình.
Nhớ lúc Trần Quả mới đến, mỗi bữa ăn đều là thời gian ngại ngùng nhất, Lý Úy và dì Liên không biết giữ ý, mẹ của Trần Quả thì yên lặng, không biểu lộ cảm xúc đặc biệt, chỉ có Trần Quả và Lỗ Đức là có chút lúng túng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play