Edit: Tiểu N
Kể từ lần trước, đã rất lâu rồi không có ai tụ tập lại như hôm nay, một phần vì những người quyết định ra đi đã đi gần hết, phần khác có lẽ vì rất khó để thu thập đủ củi.
"Đợi tôi với, các ngươi đợi tôi với được không, tôi không có củi, nhưng cho tôi tham gia với được không?" Một giọng nữ trẻ vang lên, là Lý Úc?
"Không có củi thì không được tham gia." Người phụ nữ khoảng hơn năm mươi tuổi đứng đầu nhóm lần này đã từ chối thẳng thừng yêu cầu của cô.
"Làm ơn, mang tôi theo đi, tôi thật sự không tiêu tốn củi đâu, thật mà." Lý Úc tóc tai bù xù quỳ trên đất, tay níu lấy ống quần của người phụ nữ kia, nhưng đối phương không mềm lòng. Thứ không cần thiết nhất trong thế giới này chính là sự mềm lòng.
“Lý Úc, nghe lời, về với anh đi.” Hôm nay tiểu đạo sĩ Trần Quả không mặc đạo bào, anh ta vội vàng chạy đến, kéo Lý Úc muốn cô rời khỏi đám người đó.
“Không, tôi muốn đi cùng họ.” Lý Úc ngồi xổm trên đất, nói ngây ngô. Tôi nhìn biểu cảm của cô ấy, trông có vẻ hơi thần trí không rõ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play