Trời càng ngày càng lạnh, nhưng dù có lạnh thế nào đi chăng nữa thì hình như cũng không có ảnh hưởng gì đến niềm đam mê bóng rổ của các nam sinh. Mặc dù giáo viên vẫn khuyên mọi người rằng đừng chơi bóng, mặt sân mùa đông cứng hơn bình thường, rất dễ bị thương. Nhưng miễn là tuyết không rơi, trên sân bóng rổ luôn luôn có người.
Ngày nào Kiều Lam cũng đi ngang qua sân bóng rổ nhưng nhìn thoáng qua toàn thấy những đàn em lớp dưới mà cô không quen biết. Những học sinh cùng khối lớp mười hai đã không còn thời gian chơi bóng rổ nữa.
Kiều Lam bước vào phòng học như thường lệ, cô vừa nói chuyện với Bạch Ngọc vừa liếc nhìn sân bóng rổ phía bên kia. Nào ngờ vừa nhìn đã thấy một tên nhóc trắng mập giữa một đám nam sinh cao gầy.
Kiều Nguyên.
Đã lâu không gặp Kiều Nguyên, vóc dáng của nó bỗng cao hơn rất nhiều nhưng có vẻ gầy hơn trước, không còn vừa lùn vừa béo tròn nữa mà trở thành một thằng nhóc cao to khỏe mạnh. Nó ôm bóng rổ chạy trên sân, bóng dáng trông vô cùng mỏi mệt.
Kiều Lam hơi kinh ngạc, cô thật sự không nghĩ đến việc Kiều Nguyên có thể chơi bóng rổ. Nhưng cũng chỉ là nghĩ đến một chút mà thôi, sau đó Kiều Lam nhanh chóng vứt chuyện này sang một bên.
Cho đến gần mười ngày sau, trong trường đột nhiên vang lên tiếng xe cấp cứu khiến rất nhiều học sinh tò mò nhìn ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play