Có lẽ là Đàm Mặc chỉ mặc một bộ đồng phục phong phanh trong thời tiết lạnh quá thu hút sự chú ý của người khác, hoặc cũng có lẽ là hai người vốn đã được chú ý quá nhiều, ngay cả giáo viên Sinh học đi vào cũng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Kiều Lam và Đàm Mặc.
Ông nhớ đến việc Đàm Mặc chủ động đến văn phòng tìm mình lúc nãy, giáo viên Sinh học còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra, nào ngờ anh đến để xin nghỉ, không phải cho mình mà cho bạn cùng bàn, nói rằng bạn cùng bàn bị ốm, hãy cho cô ngủ trong lớp.
Giáo viên Sinh học cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của chủ nhiệm lớp khi gọi Đàm Mặc đến nói chuyện lúc trước. Bây giờ có rất nhiều học sinh lén lút yêu đương nhưng vẫn chưa có ai quang minh chính đại yêu sớm như anh cả.
Nhưng ông lại không có cách nào từ chối được. Tốt xấu gì Kiều Lam cũng là học trò mà ông hài lòng nhất, bây giờ ốm thành như thế, không đồng ý với Đàm Mặc thì có vẻ như ông quá vô lý và tàn nhẫn.
Bởi vì như thế, ánh mắt của giáo viên Sinh học có chút không tự chủ được mà liếc nhìn Kiều Lam và Đàm Mặc bên kia. Nhìn lại bộ quần áo hơi mỏng trên người Đàm Mặc, giáo viên Sinh học không khỏi rùng mình một cái.
Có vẻ như hệ thống sưởi của trường không tốt lắm thì phải.
Sau giờ học, đám anh em tốt của Hách Anh vỗ vỗ bả vai cậu: “Người anh em à, chấp nhận số phận đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play