Khi Đàm Mặc còn ở đây, Kiều Lam chưa từng nghĩ mình có thể thi được điểm cao hơn Đàm Mặc. Nhưng bây giờ anh trở lại, Kiều Lam thấy anh mới bắt đầu học môn Sinh học, đột nhiên cảm thấy mình có thể vượt qua anh trong kỳ thi.
Sinh học của Kiều Lam tốt đến không ngờ.
Cô từng là học sinh ban xã hội, chưa từng học Sinh học. Đời này một lần nữa tiếp xúc, cô không ngờ mình lại có thiên phú như thế ở môn Sinh học. Bình thường điểm của cô gần như có thể đạt tối đa ở môn này.
Không nói đến về sau thế nào, Kiều Lam vẫn rất tự tin vào kỳ thi sắp tới. Cô nhìn Đàm Mặc đang nghiêm túc đọc sách Sinh học, đột nhiên cảm thấy hào hứng. Kiều Lam dùng ngón tay chọc chọc Đàm Mặc: “Mặc Mặc, chúng ta cá cược nhé?”
Khuôn mặt của Đàm Mặc lại trở nên cứng đờ vì tiếng “Mặc Mặc” Kiều Lam gọi. Mặc kệ Kiều Lam muốn cược cái gì, anh vẫn không có biểu cảm gì cả, chỉ là có thể thấy được chút rối ren trong ánh mắt anh. Đàm Mặc nhỏ giọng nói: “… Đừng gọi Mặc Mặc.”
Vốn dĩ Kiều Lam không để ý, cô chỉ là thuận miệng gọi. Bây giờ bị Đàm Mặc nói, Kiều Lam cũng thấp giọng cười. Một lúc lâu sau mới nói: “Ngày nào dì Trần cũng gọi cậu là Mặc Mặc, cậu cũng đâu có như thế đâu.”
Sao có thể giống với dì Trần được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play