Bị giáo viên chủ nhiệm răn dạy nửa tiếng đồng hồ, ban đầu Hách Anh hơi ủ rũ, nhưng Kiều Lam lại tìm cậu muốn nói chuyện, thế là tâm trạng của Hách Anh lập tức tốt lên.
Từ lúc vào học lớp này Hách Anh đã không được giáo viên chủ nhiệm thích, bị răn dạy cũng là chuyện thường, nhiều lần cũng thành quen.
Kiều Lam và Hách Anh cùng đi ra ngoài, lập tức khiến rất nhiều người tò mò nhìn không rời mắt. Tâm trạng của Hách Anh rất tốt, còn chào hỏi vài bạn học quen biết với mình. Cậu đuổi kịp bước chân của Kiều Lam, cười hỏi: “Hôm mình tặng hoa cậu không ở ký túc xá. Không biết cậu có thích nó không.”
Kiều Lam quay đầu lại nhìn cậu. Ngoài miệng Hách Anh hỏi cô thích hay không, nhưng mặt lại tỏ vẻ là nhất định cô rất thích.
Hai người đi đến một chỗ cách xa văn phòng của chủ nhiệm lớp. Kiều Lam dừng lại, quay đầu, sau khi giữ khoảng cách từ một mét trở lên với Hách Anh, cô mới nhìn cậu, nói: “Cậu mua hết bao nhiêu tiền, lát nữa mình sẽ chuyển Wechat cho cậu.”
Nụ cười của Hách Anh tắt đi: “Sao lại nói chuyện này… Cậu không vui sao?”
“Không thích.” Tâm trạng Kiều Lam rất tệ, nhưng đến cùng thì hai người vẫn là bạn bè khá thân với nhau, Kiều Lam vẫn giữ mặt mũi cho cậu, không nói thẳng ra trong lớp. Lời cô nói lúc này cũng xem như là hàm súc: “Thay vì hoa, mình càng thích vài quyển sách bài tập hơn. Mình nói vậy không phải có ý bảo cậu tặng sách cho mình, ý của mình là bây giờ mình chỉ muốn học tập thật giỏi, không có ý định yêu đương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT