Lúc trước Kiều Lam quả thật có hỏi qua ý kiến của anh, rằng rốt cuộc anh có muốn đi hay không. Đàm Mặc càng nghĩ càng hối hận, càng nghĩ càng cảm thấy lúc trước mình có tật xấu.
Buổi chiều còn có lớp, Đàm Mặc chỉ có thể trơ mắt nhìn Kiều Lam đi tham gia hoạt động câu lạc bộ của cô.
Ba giờ chiều lớp của Đàm Mặc mới bắt đầu. Kiều Lam đã đi. Đàm Mặc dứt khoát đi thẳng đến phòng học, hiếm khi không làm gì cả mà nằm sấp trên bàn ngẩn người.
Nhìn thì giống ngẩn người, thật ra đang nghĩ đông nghĩ tây.
Về kiến thức và độ nhạy cảm, người khác kém xa anh. Nhưng về tình cảm và cảm xúc, Đàm Mặc chậm chạp kém xa người khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi nói chuyện với Kiều Lam, anh mới hiểu ra ý rõ ràng nhất. Chẳng hạn như Kiều Lam đã từng giận anh, nhưng bây giờ cô không còn tức giận nữa, mà nguyên nhân theo Kiều Lam nói là cô không nỡ giận anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT