“Tại sao lại muốn học ngành này…”
Đàm Mặc nói, nhưng hỏi xong rồi, anh bỗng cảm thấy rằng mình đã hỏi một câu vô nghĩa.
Nguyên nhân chỉ có một, bởi vì anh.
Trong phút chốc, Đàm Mặc không biết mình nên có cảm tưởng gì trong lòng. Cảm động, vui mừng hay là chua xót.
Sau một hồi im lặng, lúc này Đàm Mặc mới đè tay Kiều Lam lại, thấp giọng nói: “Không cần phải như thế đâu.”
Cô không cần phải vì anh mà từ bỏ thứ mình thích và buộc bản thân chấp nhận những thứ vốn không có trong mong muốn này.
“Đừng làm vậy vì anh, học những gì em thích là được.” Đàm Mặc nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT