Những lời nói như vậy không ngừng vang lên, Bùi Hoán vừa xấu hổ vừa lấy hết can đảm, vẫy tay về phía khán giả, trong tiếng hét gần như muốn xé toạc cả khán phòng, cậu ấy theo nhóm rời khỏi sân khấu.

Cho đến khi xuống sân khấu, cậu ấy vẫn cảm thấy như mình đang mơ.

Vì vậy, ngay cả khi đồng đội nói chuyện với mình, cậu ấy cũng không nghe thấy.

"Này, Bùi Hoán." Bùi Hoán hoàn hồn, nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của các thực tập sinh trong phòng nghỉ.

"Tạo hình hôm nay của cậu..." Đội trưởng mím môi, lên tiếng, “Là do ai làm vậy?”

"Là cô Lộ Lộ..." Bùi Hoán nhìn vào mắt những người khác, đưa tay lên mặt khẽ chạm, lại như sợ làm hỏng rụt tay về, nhỏ giọng nói.

Cậu ấy không biết hành động của A Ngưng rốt cuộc đã phát huy tác dụng gì, vì vậy, tạm thời cậu ấy giấu A Ngưng đi.

Những người khác nhìn nhau khó hiểu, không biết có tin hay không. Còn các thành viên trong nhóm của Bùi Hoán thì khẽ cau mày.

Cả nhóm bọn họ đều được cô Lộ Lộ trang điểm, tại sao lại không có hiệu ứng như Bùi Hoán?

Nghĩ đến việc Bùi Hoán cũng được trang điểm giống bọn họ, nhưng sau khi biến mất một khoảng thời gian thì lại thay đổi chóng mặt…

Cậu ta đã tìm được "bà tiên đỡ đầu" ở đâu vậy?

*

Lúc này Kỳ Yến Ngưng đang ở trong phòng điều khiển trung tâm.

Mọi người xung quanh đều im thin thít, vừa bận rộn với công việc đang làm, vừa len lén nhìn hai người đang giằng co ở giữa phòng.

Đạo diễn cau mày, rõ ràng là đang rất tức giận, khí thế áp bức khiến những người bên cạnh không thở nổi.

Kỳ Yến Ngưng đối diện với ông ta lại thản nhiên, điềm tĩnh.

Y đến đây là để giải quyết chuyện rút khỏi chương trình.

Y muốn rút, tổ chương trình cũng muốn y rút, mục đích của hai bên là nhất trí. Nhưng…

Chuyện lớn như vậy đã xảy ra, tổ chương trình không những không có động thái gì, còn muốn hy sinh y để bảo vệ lợi ích của họ. Giữa những chuyện này là mạng sống của nguyên chủ, cho dù Kỳ Yến Ngưng không để tâm, nhưng tổ chương trình cũng phải cho nguyên chủ một lời giải thích.

Một lúc lâu sau, đạo diễn thỏa hiệp: “Chờ sau khi sân khấu kết thúc rồi nói.”

Kỳ Yến Ngưng khẽ nhếch môi, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào đạo diễn, trong đôi đồng tử sâu thẳm là ý tứ những người có mặt ở đây không ai hiểu được.

Bầu không khí càng thêm nghiêm trọng.

Một lúc lâu sau, y mới thản nhiên trả lời lại: “Được.”

Nói xong, không đợi những người khác phản ứng lại, y tự mình tìm một chiếc ghế rồi ung dung ngồi xuống.

Đạo diễn lấy lại tinh thần, chợt nhận ra mình lại bị ánh mắt của một người trẻ tuổi dọa sợ!

Nhưng lúc này mọi chuyện đã xác định, trong lòng ông ta tức giận không có chỗ trút, bực bội liếc nhìn Kỳ Yến Ngưng đang ngồi đó, trút hết cơn giận lên đầu nhân viên công tác.

Kỳ Yến Ngưng không để ý. Những lời mắng mỏ của đạo diễn không hề khiến y bận lòng.

Những lời như vậy y đã nghe nhiều rồi, so với những lời đó, những lời của đạo diễn có thể coi là nhẹ nhàng.

Đối với y, đạo diễn đang tức giận còn không đáng sợ bằng con chó Bắc Kinh Cảnh Đức Đế nuôi, ít nhất con chó đó còn dám sủa vào mặt y.

Kỳ Yến Ngưng ung dung ngồi đó, như thể y là chủ nhân của phòng điều khiển trung tâm này. Y thích thú quan sát mọi thứ cho đến khi tất cả các sân khấu kết thúc.

"Đi thôi, đến phòng tôi nói chuyện." Đạo diễn đứng dậy nói.

Kỳ Yến Ngưng không nhúc nhích, trên mặt mang theo nụ cười ẩn ý.

Ánh mắt hai người chạm nhau, đạo diễn lập tức hiểu ý của Kỳ Yến Ngưng, sắc mặt ông ta càng thêm u ám.

Đây là đang lo lắng chuyện quy tắc ngầm sẽ xảy ra lần thứ hai sao?

“Tất cả mọi người đi ra ngoài!”

Chờ sau khi mọi người đã ra ngoài, thấy Kỳ Yến Ngưng vẫn không chịu nhúc nhích, đạo diễn đen mặt kéo một chiếc ghế ném trước mặt y, phát ra tiếng động lớn.

Ngay cả độ cong nhướng mày của Kỳ Yến Ngưng cũng không hề thay đổi.

"Rốt cuộc cậu muốn cái gì?" Đạo diễn lên tiếng.

"Đạo diễn nghĩ sao?" Kỳ Yến Ngưng nhướng mày.

"Camera hôm đó thật sự bị hỏng, chúng tôi cũng rất khó xử." Đạo diễn cười gượng.

"Vậy à." Kỳ Yến Ngưng vẫn giữ nguyên sắc mặt.

Y hứng thú chuyển sang một chủ đề khác: “La Hoành, đúng là thực tập sinh nổi tiếng nhất của chương trình nhỉ.”

Đạo diễn sững người, ông ta không biết tại sao Kỳ Yến Ngưng lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, chỉ có thể án binh bất động.

“Master fansite của cậu ta, chính là cô gái tóc nâu hạt dẻ dài ấy, rất xinh đẹp, phải không?”

Đạo diễn nhíu mày: “Chuyện này có liên quan gì đến cuộc nói chuyện này?”

"Không liên quan sao?" Kỳ Yến Ngưng nở nụ cười đầy ẩn ý, “Đạo diễn không thử nghĩ kỹ xem, rạng sáng hai giờ hôm trước, đã xảy ra chuyện gì?”

"Cậu biết rồi?" Đồng tử đạo diễn co lại, “Cậu biết cái gì?”

"Tôi không biết nhiều lắm." Kỳ Yến Ngưng dùng ngón tay thon dài gõ nhẹ lên điện thoại trước mặt, ý cười càng thêm rõ ràng, “Chỉ là một bức ảnh mà thôi.”

Đạo diễn nhìn màn hình điện thoại, đó là ảnh ông ta và master fansite của La Hoành đang ôm nhau!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play