Còn ở bên trong phòng, sau khi Tiêu Trọng Triết kéo cô vào thì liền đem cô đặt lên giường, trực tiếp hôn lên môi của cô mà không hề do dự. Nhưng rồi một sợi dây lý trí duy nhất được sót lại đã kéo anh về thực tại, cố gắng kiềm nén dục vọng của bản thân rồi lại nhỏ giọng nói:

- Nam Nam ngoan, để anh ôm em một chút.

- Anh... Không sao chứ?

- Chỉ cần ôm em là sẽ không sao.

Chân Nam Nam có hơi luống cuống không biết nên làm gì nữa, nhưng tới lúc cô chạm vào người anh thì thấy anh đang rất nóng, phải nói là cứ như phát sốt ấy, tới đây cô còn hốt hoảng muốn đẩy anh ra để lấy thuốc hạ sốt. Nhưng cô càng cựa quậy thì con thú trong người của Tiêu Trọng Triết càng khó kiềm chế, anh giữ chặt lấy cô, nhẹ nhàng hôn lên cổ của cô, thở gấp nói:

- Nếu em còn động đậy thì anh sẽ không thể làm người nữa.

- Anh... Anh sao vậy? Anh bệnh rồi sao? Để em gọi cấp cứu.

Vì vừa rồi Chân Nam Nam có cầm theo điện thoại nên cô đã định gọi cấp cứu thật, Tiêu Trọng Triết cảm thấy bản thân sắp nổ tung rồi, liền giành lấy điện thoại của cô rồi ném đi, sau đó anh lại hôn lên môi của cô. Lần này không có chút dịu dàng nào, thay vào đó là sự chiếm hữu điên cuồng, môi lưỡi quấn quýt cũng không có thời gian ngừng lại, cho tới khi Chân Nam Nam không thể thở được nữa thì anh mới buông ra.

Lúc này nhìn gương mặt của cô đã đỏ lên vì ngượng, vừa rồi vì lo cho anh quá mà cô không chú ý, sau nụ hôn vừa rồi thì cô đã lỡ chạm vào thứ không nên chạm rồi, cũng hiểu được tình trạng của anh rồi.

Bỗng nhiên lúc này Tiêu Trọng Triết lại hôn nhẹ lên tai cô, lại hôn xuống cổ của cô, để lại không ít vết tích xinh đẹp trên cơ thể của cô, lại nói:

- Nam Nam, em có biết anh đã thích em từ lâu rồi không? Sáu năm... Anh đã thích em sáu năm rồi, tại sao em lại không biết vậy hả?

Còn chưa để Chân Nam Nam nói thì Tiêu Trọng Triết đã nói:

- Anh phải phạt em!

Nói xong anh lại hôn lên môi cô, nhưng nụ hôn này lại có chút kì quái, không biết có phải là do Chân Nam Nam ảo giác hay không, nhưng sau cô có cảm giác nụ hôn này lại điên cuồng hơn thế nhỉ?

Hôn cũng hôn xong rồi, Chân Nam Nam lại bắt đầu ngại ngùng... Vừa rồi Tiêu Trọng Triết nói gì nhỉ? Anh nói anh thích cô sáu năm á? Có nghĩa... Có nghĩa là anh thích cô từ lần đầu gặp đầu tiên, khi đó cô mười tám tuổi, cho đến hiện tại cô hai mươi tư tuổi.

Sáu năm, nhưng đã hết ba năm là cô không liên lạc với ai rồi... Lẽ nào trong ba năm đó anh vẫn thích cô?

- Tiêu Trọng Triết... Anh có biết bản thân nói gì không? Anh say rồi?

Nhưng Tiêu Trọng Triết chỉ cười, sau đó lại nói:

- Anh không say. Và anh cũng biết bản thân đang nói gì và làm gì, anh sẽ chịu trách nhiệm với em... Nam Nam, chúng ta sẽ kết hôn.

Đây không phải câu hỏi, đây là thông báo. Và chuyện sau đó chính là chuyện mà ai cũng biết nó là chuyện gì.

Rong ruổi một lúc thì Tiêu Trọng Triết cuối cùng cũng được bóc tem rồi, nơi tư mật gắt gao ôm chặt lấy hạ bộ của anh, nhưng Chân Nam Nam lại nhíu mày đau đớn, lúc đó anh lại hôn nhẹ lên môi cô, nhỏ giọng nói:

- Nam Nam... Anh yêu em... Từ trước đến nay chỉ yêu em.

Chân Nam Nam cũng vòng tay ôm lấy cổ của anh, sau đó nhỏ giọng nói:

- Tiêu Trọng Triết... Em cũng yêu anh, từ sau khi gặp anh thì em cũng đã thích anh rồi... Anh là đồ ngốc, sao lại không nói chứ?

Tiêu Trọng Triết ban đầu còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng sau khi phát hiện bản thân không nghe nhầm thì anh lại càng phấn khích hơn, sau đó anh lại liên tục luân động, còn hôn lên tai của cô, nói:

- Nam Nam! Nói lại lần nữa.

- Ha...a... Em yêu anh...ưm...a... Trọng Triết...a...a... Em yêu anh...

- Nói lại lần nữa, Nam Nam!

- Em... Em...ha...a... Em yêu anh... Khoan đã... Chậm chút... Chậm chút...

Nhưng Tiêu Trọng Triết sớm đã không thể bình tĩnh được rồi!

Anh không nghe nhầm! Cô gái nhỏ này đang nói yêu anh, hơn nữa còn là yêu thầm anh nhiều năm nữa chứ, anh thật sự sung sướng sắp chết rồi, làm sao đây?

- Nam Nam, anh yêu em! Em là của anh, chỉ có thể là của anh...

Cứ như vậy mà cả buổi tối đó Tiêu Trọng Triết và Chân Nam Nam cứ quấn lấy nhau hết lần này đến khác, tuy rằng anh không biết sau khi cô tỉnh lại sẽ có biểu cảm gì, nhưng anh đã nghe rất rõ, người con gái anh thích cũng thích anh, hơn nữa hiện tại hai người còn đang ân ái với nhau ngay tại Tiêu gia.

Nếu như sau đó Chân Nam Nam chối bỏ thì cùng lắm là anh ăn vạ thôi. Nói sao đi nữa thì, nội trong năm nay hoặc cùng lắm là năm sau, anh nhất định sẽ cưới được cô vào nhà, đường đường chính chính để cô thành thiếu phu nhân!

Bạch Nguyệt Quang VS Tiểu Hồ Ly!

Bạch Nguyệt Quang toàn thắng!

#Yu~



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play