Thật sự thì cũng rất khuya rồi, Chu Ngộ Thần cũng biết cô không thức được nữa, cô mới ngủ một tí trong chốc lát mà thôi. Thức đêm cũng không tốt cho sức khỏe, anh từng đến tiệm net chơi game điên cuồng, đồng hồ sinh học cũng không giống bé ngoan này, anh có thể thức được, nhưng Chúc Vãn thì không thể, anh sợ cô sẽ mệt.
Chu Ngộ Thần mềm lòng duỗi tay để cô kéo về hướng mình, nhưng ai ngờ lực của cô gái nhỏ bé quá, người cô lung lay, không cẩn thận mà suýt ngã lên người anh.
Chúc Vãn hơi hoảng sợ, sợ rằng cô sẽ áp lên người anh nên luống cuống muốn đứng dậy, nhưng lại bị bàn tay của anh vòng qua eo giữ cố định.
"Chu Ngộ Thần, cậu sao thế, có chuyện gì à?"
Thiếu niên bên dưới kêu lên một tiếng rồi cười khẽ, cười đến nỗi lồng ngực anh cũng rung lên:
"Nào có cô gái nhỏ nào làm như cậu chứ? Không muốn tôi đi cậu có thể nói thẳng mà, sao phải động tay động chân? Cũng may ông đây tốt tính đó. Mẹ nó, nếu là người khác thì chắn chắn sẽ tức hộc máu rồi."
Anh cố ý trêu chọc Chúc Vãn, quả nhiên giờ phút này Chúc Vãn mặt đỏ tai hồng, anh lại nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: "Không được, không được làm như này với người khác, chỉ có thể làm với tôi mà thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT