Phòng cũng đã nhìn rồi, nước cũng đã uống rồi nhưng Chu Ngộ Thần vẫn chưa có ý định rời đi. Chúc Vãn cũng không biết anh định làm gì, cô cảm thấy không được tự nhiên mà hiện tại cô lại đang không có việc gì làm. Nghĩ vậy, Chúc Vãn bèn bày ra từng quyển từng quyển sách giáo khoa xếp gọn lại lần nữa.
Chu Ngộ Thần nằm trên giường, cũng không coi mình là người ngoài mà thoải mái nằm xuống. Hai tay gối sau đầu, trước mặt đều là hương vị của cô nhóc. Anh lười nhác nhìn chằm chằm Chúc Vãn, nhìn thấy cô gái nhỏ bận rộn, trên mặt toàn treo ý cười, dịu dàng đến không thể chịu được.
Bộ dáng lúc này của Chu Ngộ Thần, đừng nói bọn Phạm Vũ Triết nhìn thấy sẽ cảm thấy kinh hãi. Ngay cả bây giờ anh lấy gương ra nhìn cũng không thích ứng được gương mặt này.
Trong lúc lơ đãng, anh nhìn thoáng qua thấy trang phục tập huấn quân sự màu xanh lục, khóe miệng ngay lập tức giương cao, cười đầy ẩn ý:
"Bạn nhỏ ngồi cùng bàn, ngày mai là tập huấn đó."
"Ừ, biết mà". Chúc Vãn không xoay người, cũng không nhìn sắc mặt anh không có ý tốt.
"Đồng phục huấn luyện lớn quá so với cậu, đưa đây tôi sửa lại cho."
"Thật?". Cuối cùng Chúc Vãn cũng quay đầu lại, ngẫm nghĩ suy xét lời anh nói.
"Thử xem."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play