Mấy hiệp đã kết thúc, có người thể lực không theo kịp, bèn la hét muốn nghỉ ngơi. Cho nên trên sân bóng mọi người đều rời đi.
Chu Ngộ Thần cũng bước đi. Mái tóc màu đen trên trán bây giờ đã thấm đẫm mồ hôi, mồ hôi mỏng từ huyệt Thái dương chảy xuống cằm đẹp, còn có giọt chảy xuống cổ. Nhưng mặt anh vẫn không có cảm xúc gì, trực tiếp lấy áo đồng phục lau qua một chút, mồ hôi hết ngay trong tức khắc. Nhưng cơ bụng tinh tráng lộ ra, mấy nữ sinh đang xem nhìn được cũng không ngại mà thét chói tai liên tục.
Mấy cô gái lá gan cũng lớn, bèn mang chai nước đến gần Chu Ngộ Thần. Nhưng thiếu niên chỉ liếc qua chứ không dừng lại, trực tiếp đi ngang qua.
Ánh mắt cũng không để lại....
Ở phía sau, Tiếu Hoặc cùng Phạm Vũ Triết lo lắng con gái nhà người ta sẽ cảm thấy xấu hổ, nên lập tức nhận lấy đồ trong tay, ngửa đầu uống, còn cợt nhả nhìn Chu Ngộ Thần:
"Thật ra, Thần ca có mang theo nước, nên không nhận của các bạn, cảm ơn các tiên nữ đưa nước nhé."
Tóm lại là cũng có bậc thang để đi xuống, tuy rằng không tiếp xúc được với Chu Ngộ Thần, nhưng tốt xấu người đi bên cạnh anh cũng đã nhận lại nói mấy lời. Trên mặt mấy nữ sinh kia cũng không quá khó coi, sau khi cười một lúc bèn vội vàng xoay bước đi tìm kiếm thân hình kia.
Bọn họ thấy Chu Ngộ Thần lười nhác ngồi nghỉ ngơi trên ghế. Hai chân dài tuỳ ý mở rộng, khuỷa tay để trên đùi, trong tay cầm bình nước màu hồng ngửa đầu uống.
Mặt trời sắp lặn, ánh chiều tà hiện lên mờ nhạt chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của anh. Cả người có chút lười biếng, lại có chút tuỳ ý kiêu ngạo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play