Vất vả nhịn mấy ngày, buổi chiều thứ sáu anh không ngừng đẩy nhanh tốc độ, đẩy được thì đẩy, mà không đẩy được thì anh cố giải quyết trong một khoảng thời gian ngắn. Sau đó anh cầm lấy chìa khóa lái xe đi tìm bạn gái trong thôn.
Thôn trang nhỏ ở vùng ngoại thành của thành phố Hoành, Chu Ngộ Thần phóng xe quá tốc độ trên đường, khi tới trường tiểu học Hy Vọng, Chúc Vãn còn chưa tan học.
Chu Ngộ Thần vẫn đang mặc tây trang phẳng phiu tinh xảo, anh lặng lẽ lấy ghế ngồi xuống hàng cuối cùng của phòng học. Dù động tác anh có nhẹ nhàng chậm rãi như nào, các bạn học nhỏ phía trước không thấy gì, nhưng Chúc Vãn đứng ở bục giảng lại nhìn không sót một cái gì.
Mấy đứa bé học sinh nghiêm túc phát hiện ra, mặt của cô giáo Chúc Vãn càng ngày càng đỏ hơn, nhưng cô giáo Tiểu Chúc lớn lên xinh đẹp, đỏ mặt thì càng đáng yêu.
Thân hình Chu Ngộ Thần cao lớn, anh ngồi ở chỗ bàn ghế thấp bé thì không thích hợp lắm. Nhưng tay của anh lại đặt trên bàn, ngồi thẳng lưng, nhìn qua thì còn tưởng anh đang nghiêm túc nghe giảng.
Ngồi cạnh anh là một bé trai làn da hơi ngăm đen, làn da vì phơi ra ngoài nên hơi hơi đỏ như cao nguyên. Cậu bé bị "thái độ học tập" của người ngoài này làm cho cảm động. Bé lén lút đẩy sách giáo khoa của mình đến trước mặt anh, thành thực nói:
"Cô giáo Chúc nói rằng bạn bè phải biết chia sẻ với nhau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT