Đầu tiên, cô sẽ đến siêu thị gần chung cư mua chút đồ ăn trước khi Chu Ngộ Thần về. Về đến nhà, cô mới nhắn tin cho anh, nói rằng khi nào họp xong thì anh về chung cư luôn, không cần đến trường học đón cô.
Khi Chu Ngộ Thần trở về, Chúc Vãn đã làm xong bốn món một canh, còn chưa kịp cởi tạp dề xuống cô đã nghe thấy tiếng động ở ngoài cửa. Chúc Vãn bèn chạy ra ngoài, thấy ai đó bèn lập tức vui vẻ, cô ỷ vào việc người mình nhỏ nên nhảy vào vòng tay anh. Cũng may Chu Ngộ Thần phản ứng nhanh, anh ổn định ôm lấy cô.
Tuần trước, ở công ty có mấy hạng mục xuyên các nước, yêu cầu Chu Ngộ Thần phải tự mình đến. Anh bèn vội vàng làm việc, tầm bốn đến năm ngày đã không đưa Chúc Vãn đi học được. Khó có khi hai người gặp lại nhau, anh nhớ Chúc Vãn không ngừng mà Chúc Vãn cũng nhớ anh đến mức không chịu được. Cho nên sáng nay, lúc đi đường đến anh cứ cười ngốc không ngừng.
Chúc Vãn và Chu Ngộ Thần ở bên nhau lâu rồi, từ lúc cô chỉ là một cái bao nhỏ không dám bộc lộ cảm xúc của mình rồi dần dần được anh cưng chiều đến mức mà cô luôn làm nũng dính người. Mà Chu Ngộ Thần cũng rất thích hưởng thụ dáng vẻ này của cô gái nhỏ.
Mỗi lần thấy cô, ánh mắt anh đều tối lại một chút, sau đó anh nhìn ánh mắt đơn thuần của Chúc Vãn bèn yên lặng dời tầm mắt. Anh cố gắng nghĩ lại mấy việc vụn vặt lung tung ở công ty qua một lần mới áp được cơn nóng không thể hiểu được kia xuống.
Chu Ngộ Thần không buông cô gái nhỏ xuống mà bế luôn bằng tư thế này, ôm Chúc Vãn về phòng khách.
Anh nhìn thức ăn trên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT