Lần trước, khi Chu Ngộ Thần nói chuyện với Chúc Vãn về ước muốn đại học, thật ra anh chỉ cho rằng cô có thành tích rồi thì cô sẽ thi vào đại học tốt nhất thành phố Hoành. Bởi vì trường này có rất nhiều học sinh giỏi có mục tiêu, anh định đầu tư xong thật tốt thì lại nghe được một đáp án hoàn toàn khác từ miệng Chúc Vãn.
Cô ấy nói muốn thi Đại học Sư phạm.
Mấy ngày sau, bà nội không cho ông nội uống rượu nữa. Ngoài miệng của ông nội nói không nghiện nhưng tính tình ông lại có đôi chút trẻ con. Đến khi ông tỉnh, Chu Ngộ Thần không lừa được ông nữa nên đành phải nghe theo, đêm nào cũng ngủ với ông.
Còn bà nội sẽ ngủ cùng Chúc Vãn.
Đã rất nhiều năm rồi Chúc Vãn không ngủ với bà nội. Đến khi nằm xuống giường, cảm giác ỷ lại quen thuộc lập tức trở về, cô gái nhỏ ngoan ngoãn ôm bà nội, bàn tay nhỏ theo thói quen nghịch tóc bà. Bà nội cũng ôm lại Chúc Vãn, bàn tay thô ráp nhẹ nhàng vỗ lưng cô, tựa như giống với lúc trước, đó là khi bà dỗ cô ngủ.
Bà vẫn còn dịu dàng nhắc mãi:
"Vãn Vãn ngoan nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play