Sau Khi Ly Hôn, Bà Giang Gây Chấn Động Thế Giới

Chương 4: Dám nhắc đến vợ cũ


5 tháng

trướctiếp

Khách sạn Grand nằm ở khu vực thịnh vượng nhất thành phố và là khách sạn cao cấp.

Khi Giang Uyển Thanh xuống xe, cô nhìn thấy toà nhà mang phong cách châu Âu sang trọng cao nhất ngưởng trước mặt.

Cô bước tới và người phục vụ ở cửa chặn cô lại và nói: “Xin chào cô, tôi có thể giúp gì cho cô?”

Giọng điệu của anh lịch sự nhưng ánh mắt lại cảnh giác, nhìn cô thật kỹ.

Giang Uyển Thanh nhẹ nhàng cắn môi, người bình thường không thể vào khách sạn Grand, cho dù quần áo không tươm tất, trang điểm cũng không đủ tinh xảo.

Bây giờ Giang gia phá sản, tang lễ của cha cô vừa mới tổ chức, sắc mặt hốc hác, quần áo trên người mặc dù trông có vẻ hàng hiệu nhưng đã lỗi thời từ lâu, đây là những chuyện không thể giấu được với người dân trong nước. 

Cô ấy không còn chút cảm giác nào về việc trở thành một cô gái giàu có nữa. Tôi cảm thấy rằng một số người chỉ cảm thấy thất vọng.

Giang Uyển Thanh hít sâu một hơ, đối diện với ánh mắt của đối phương, nói: “Tôi tới gặp Hoắc Yên tiên sinh của Hoắc tập đoàn.”

Trong kinh thanh mọi người biết tên Hoắc Yên, người phục vụ nghe cô nói cô đang tìm Hoắc yên một cách tự nhiên như vậy, anh ta tưởng cô là người của đối phương, không dám lơ là với cô nữa.

“Tiểu thư, xin đợi một lát, tối sẽ sắp xếp cho cô ngay.”

Người phục vụ mời cô vào.

Mười phút sau, anh quay lại.

“Cô Giang, thật xin lỗi, vừa mới hỏi, Hoắc tiên sinh nói tối nay không muốn gặp ai.”

Vừa nói, người phục vụ trong mắt có chút thương hại nhìn Giang Uyển Thanh, nửa đêm cô đến gặp Hoắc một mình, lại mặc quần áo mỏng manh như vậy, ý đồ của cô rất dễ bị hiểu lầm.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Hoắc Yên cũng không thấy cô, người phục vụ cũng không thể để cô ở lại đây nên tìm cớ “mời” cô đi cho.

Buổi tối gió lạnh thổi qua, Giang Uyển Thanh xuyên qua áo khoác mỏng xoa bả vai, đôi chân thon dài vô thức khép lại, cố gắng giữ ấm cho mình.

Cô đã sớm đoán được sẽ có kết quả như vậy, muốn gặp được Hoắc yên cũng không dễ dàng như vậy.

Hoắc yên làm vậy chỉ để buộc cô phải cúi đầu, buộc cô phải phục tùng, khiến cô mất hết khả năng phản kháng.

Nhưng cô ấy không biết.

Không chỉ bởi vì cô là con gái của Giang Chấn Phong, mà còn vì lòng kiêu hãnh của cô không cho phép cô đầu hàng Hoắc Yên!

Giang Uyển Thanh đợi thân thể ấm lên một chút mới tiến lên mượn người phục vụ đi vệ sinh.

Gió chiều thổi tóc cô rối tung, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú lạnh lùng đến không còn chút máu, khó có thể không thương hại cô.

Người phục vụ đành phải chỉ phương hướng cho cô: “Qua đó là cửa sau, cô có thể đi vào nhà vệ sinh dành riêng cho nhân viên ở cửa sau, cô phải nhanh lên và đừng để người khác nhìn thấy!"

Bạn không thể tuỳ tiện ra vào khách sạn Grand. Thấy cô ấy thực sự đáng thương, người phục vụ lại chịu nói cho cô biết.

“Cảm ơn.”

Giang Uyển Thanh đi theo sự chỉ dẫn của người phục vụ, nhanh chóng bước vào phòng tắm và khoá cửa lại.

Bên ngoài nhanh chóng có mấy người đi vào, trước gương trang điểm nói: “Tối nay, có một vị khách quý ngồi trong phòng VIP của toà nhà cao tầng, nghe nói hắn là một người siêu cường! Tiếc là tối nay Meiling đã rời đi mà không đến. Bằng không, theo cô ấy thì tính cahs của anh ấy nhất định phải hướng nội.”

“Cô đang nói đến Hoắc tiên sinh! Vừa rồi nghe nói hắn cũng ở đây, không phải mới ly hôn gàn đây sao? Hắn rất đẹp trai, nếu có thể có quan hệ lớn như vậy, hắn sẽ không có phải lo lắng về nó suốt đời."

Họ đang trò chuyện, hào hứng nghĩ đến việc kiếm bộn tiền từ Hoắc Yên tối nay.

Sau khi mọi người rời đi, Giang Uyển Thanh bước ra, mái tóc dài được buộc cao, lộ ra khuôn mặt thanh tú.

Cô rửa mặt bằng nước lạnh, nhìn vẻ mặt hốc hác trong gương và đã quyết định rồi!

Trong các phòng VIP ở các tầng trên, mùi rượu và thuốc lá thoang thoảng trong không khí nhưng không nồng nặc như tưởng tượng.

Những người bên trong đang uống rượu hoặc chơi bài, đi cùng với một phụ nữ gợi cảm.

Hoắc Yen thản nhiên nhìn lá bài trong tay, cô gái bên cạnh thỉnh thoảng đưa cho anh những trái cây đã cắt sẵn.

“Anh Hoắc, tôi nghe nói vừa rồi có một người phụ nữ ở ngoài tìm anh, nhưng anh đã từ chối cô ấy?”

Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh Hoắc Yên đầy tò mò: “Tôi thực sự tò mò, người phụ nữ đó là ai?”

Hoắc Yên đang chơi bài dừng lại, liếc nhìn người bên cạnh rồi hỏi: “Ông Hà, anh nghĩ đó có thể là ai?”

“Không, không! Tôi chỉ nói nhảm thôi, haha, chắc không phải vợ cũ của anh Hoắc đầu nhỉ?”

Ông Hạ vừa nói xong, hai người đàn ông bên cạnh đều kinh ngạc nhìn ông, không ngờ ông lại không sợ chết như vậy.

Sao cậu dám nhắc tới chuyện này!

Chắc chắn rồi, khuôn mặt của Hoắc Yên gần như tối sầm xuống.

Ai biết Hoắc Yên đều biết, nếu nhìn thấy vẻ mặt thay đổi rõ ràng như vậy của hắn, nhất định sẽ có người gặp rắc rối!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp