Câu nói “Anh ta giết người” của Mộc Cửu khiến các thành viên trong đội có chút kinh ngạc, nhưng điều ngạc nhiên không phải là Giang Hải đã giết người, mà là Mộc Cửu có thể suy luận bằng cách dựa vào những manh mối này, bọn họ tin rằng suy luận của Mộc Cửu là chính xác.
Triệu Cường liếm môi nói: “Em gái Mộc Cửu, ý của em là trước đó, Giang Hải đã giết người , người phụ nữ mà anh ta giết được chôn tại nghĩa trang Trường Lâm?”
Mộc Cửu vô cảm gật đầu: “E rằng hôm nay vẫn là ngày giỗ của người phụ nữ đó.”
Thạch Nguyên Phỉ gõ bàn phím vài lần, nhanh chóng điều tra thông tin của Giang Hải, anh nhìn bọn họ, nói: “Tôi đã kiểm tra hồ sơ của Giang Hải, không có tiền án, nếu anh ta thật sự giết người như em gái Mộc Cửu suy luận, vậy thì anh ta bị ám ảnh vì đã giết người sao.”
Lam Tiêu Nhã dựa vào bàn Mộc Cửu, sờ cằm, “Chẳng trách Giang Hải này không chịu gọi cảnh sát, bởi vì anh ta sợ PC sẽ lần theo thư đe dọa tìm hiểu xem trước kia anh ta đã phạm tội gì.”
Đường Dật suy nghĩ một lúc rồi nói: “Xem ra mẹ của Giang Hải cũng không biết chuyện này.”
Tần Uyên và Mộc Cửu trao đổi một ánh mắt, sau đó anh trầm giọng nói: “Nhưng ít nhất cũng có một người biết.”
Thạch Nguyên Phỉ và Triệu Cường đồng thanh hỏi: “Ai vậy?”
Mộc Cửu nói: “Người gửi thư đe dọa Giang Hải.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT