Mọi người có mặt đều sửng sốt, “Chết tám năm trước rồi sao?”
Tần Uyên nhìn thông tin của người đàn ông trên màn hình máy tính, thận trọng nói: “Vẫn chưa chắc người đàn ông này là Hoa hồng ăn thịt người, dù sao đó chỉ là bức chân dung tự vẽ thôi.”
Đường Dật nhíu mày nói: “Vậy làm sao có thể xác định được? Năm đó, trong các vụ án, hung thủ không hề để lại DNA hay vân tay.”
Sở dĩ nhiều năm như vậy mà vẫn không bắt được hung thủ là vì khi gây án, hắn rất cẩn thận, không hề để lại chút manh mối nào.
“Để Viên Đình giúp chúng ta xác nhận trước. “
Mọi người đều nhìn Mộc Cửu đang ngồi trên ghế lên tiếng, Thạch Nguyên Phỉ búng ngón tay, “Đúng vậy, cô ấy là người duy nhất nhìn thấy hung thủ, còn yêu hắn, thấy được người cô ấy yêu mười năm nhất định sẽ nhận ra ngay lập tức.”
Tần Uyên và Mộc Cửu mang bức ảnh đến phòng thẩm vấn, Tần Uyên nhìn trong phòng bên cạnh phòng thẩm vấn, Mộc Cửu một mình mở cửa rồi đi vào, để khống chế Viên Đình đang có cảm xúc dao động rất mạnh, hai tay cô đã bị còng lại, khi bị đưa vào phòng thẩm vấn, cô ta đã khóc lóc, kêu gào từ đầu đến cuối, sau đó bất động, ngây người nhìn mặt bàn.
Cho nên có người đi vào, Viên Đình vốn cũng không có phản ứn nào, vẫn duy trì tư thế cho đến khi Mộc Cửu ngồi xuống đối diện và gọi tên cô.
“Viên Đình.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT