Nhân viên bảo vệ của quảng trường thương mại chạy đến đầu tiên sau khi nhìn thấy camera, xuyên qua đám đông, họ nhìn thấy những con sâu màu đen rải rác trên mặt đất, chạy đến tận nơi để giết chúng, và ngay sau đó họ nhìn thấy người phụ nữ trước bức tượng ở khu vực trung tâm, trên khuôn mặt của người phụ nữ đầy sâu, phủ kín làn da, từ xa xa có thể thấy một mảnh đen tuyền, nhân viên bảo vệ lần đầu tiên nhìn thấy loại chuyện này, ngay cả người lão làng nhất cũng thấy ghê tởm.
Người phụ nữ cũng bị côn trùng bao vây, côn trùng còn bò ra ngoài, trên mặt đất, nhất thời không ai dám tiếp cận người phụ nữ điên rồ bị côn trùng phủ đầy này, dù sao cũng không xác định được côn trùng có độc hay không, nhân viên bảo vệ nghĩ rằng phải giải quyết những con côn trùng đen này trước, vì vậy họ sơ tán những người gần đó, mang theo bình xịt côn trùng đến, sau đó, một số lượng lớn côn trùng đã bị giết, nhưng vẫn còn nhiều côn trùng trên cơ thể người phụ nữ.
Người phụ nữ bất động nhìn bọn họ tiêu diệt côn trùng, đột nhiên ngồi xuống đất, xoay người nhặt con gấu bông bên cạnh lên, cằm tựa lên đầu gấu bông, khẽ lắc lắc người theo tiếng nhạc bên cạnh, cô mở miệng, như muốn nói, có lẽ là muốn hát, nhưng thứ cô phát ra chỉ là: “A. . . . . . A. . . . . . A. . . . . .”
Cô không để ý đến, có lẽ muốn nói chuyện gì rất vui vẻ, cô nhếch môi nở nụ cười, không ai biết cô đang nhĩ gì, muốn nói gì, bởi vì giây tiếp theo, cô ôm con gấu bông, cơ thể nghiêng sang một bên, ngã xuống đất đầy sâu, cô cuộn tròn lại, cơ thể co giật nhẹ, chất nôn xen lẫn với sâu đen chảy ra từ miệng, đôi mắt trống rỗng và tê dại nhìn về phía trước, cho đến khi không còn nhúc nhích nữa.
Khi SCIT đến hiện trường, Trần Lị Lị đã chết, Triệu Cường nhìn những con côn trùng bò trên cơ thể cô, mặc dù gần đây ngày nào anh cũng nhìn côn trùng, nhưng anh vẫn sốc không nói nên lời.
Trên mặt đất còn có vài con sâu đen đang bò, vài con bò đến dưới chân Mộc Cửu, đôi mắt đen láy nhìn xuống chúng, lúc chuẩn bị chạm vào giày, cô giơ chân giẫm lên chúng.
Tần Uyên thấy mấy con sâu kia thì cau mày, quay đầu hỏi Lam Tiêu Nhã đang kiểm tra sâu, “Tiêu Nhã, con sâu này có độc không?”
Lam Tiêu Nhã lắc đầu, “Không có độc, là loại sâu rất bình thường, chỉ hơn nhiều thôi, nhìn tình trạng của cô ấy, chắc cô ấy chết vì trúng độc, nhưng không phải do những con sâu này gây ra.”
“Không, không đúng, tại sao cô ấy lại làm như vậy?!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT