Thôi Âu Ninh hoàn toàn làm lơ Lâm Hy Tịch đang chờ đợi, dứt khoát nói "Không cần"

Marketing buộc chặt là có fans, có fans thì lại càng lâu bị loại.

Lâm Hy Tịch muốn trụ lại lâu, nhưng Thôi Âu Ninh thì lại không. Hiện giờ hắn chỉ mong tổ chương trình loại quách hắn đi.

Lâm Hy Tịch không thể tin được hỏi "Cái gì cơ?"

Thôi Âu Ninh kiên nhẫn nói lại, còn cố ý nhấn mạnh từng chữ "Tôi nói không cần"

Lâm Hy Tịch không hiểu ý của hắn, nên tốt tình giải thích lại "Đúng là không có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, xào CP lần đầu tiên có thể không thành công, nhưng lần sau nhất định có thể, hơn nữa đối với danh tiếng của hai chúng ta không có ảnh hưởng gì, tạo đề tài thích hợp sẽ càng có thêm nhiều người biết đến, hút càng nhiều fans"

Đúng vậy, hắn biết nên mới không cần.

Thôi Âu Ninh nói "Cái này tôi biết"

Lâm Hy Tịch kinh ngạc nói "Thế....vì sao cậu không đồng ý"

Cậu ta nghĩ Thôi Âu Ninh sẽ do dự, nhưng chưa từng nghĩ Thôi Âu Ninh sẽ từ chối. Chuyện tốt tự nhiên đưa tới cửa, tại sao lại từ chối.

Thôi Âu Ninh nói "Xào CP có thể khiến tôi không phải quay chương trình suốt đêm sao?"

Lâm Hy Tịch nói "Sao có thể, mọi người đều là ghi hình vào lúc đó, không thể có đặc quyền cho cậu"

- Thế xào CP có thể đổi ký túc xá sao?

- Ký túc xá đều đã được phân sẵn, hai mươi người một phòng, đương nhiên không thể đổi

- Thế xào CP có thể được trả điện thoại sao?

- Cái này phải có quan hệ tốt với tổ chương trình, hai việc này là hai chuyện khác nhau.

Thôi Âu Ninh nói "Cậu nói xem, yêu cầu của tôi đều không thể thực hiện, vì cái gì tôi phải làm theo lời cậu"

Lâm Hy Tịch bật cười nói "Chính là, chuyện này có thể cho cậu rất nhiều thảo luận đề tài, cùng rất nhiều rất nhiều fans, nếu may mắn không chừng có thể một bước lên mây! Đến lúc đó, không phải giống như hiện tại vì muốn có nhiều người biết đến mà phải tham gia đủ loại chương trình"

Thôi Âu Ninh nói "Cậu muốn nhiều fans thế làm gì, sưu tầm tem à?"

Lâm Hy Tịch:????

Lâm Hy Tịch bị hắn chọc cười, cũng không tức giận nói "Không phải, fans đó! Cậu không muốn có fans sao?"

Thôi Âu Ninh nói "Không muốn"

- Vậy cậu tham gia chương trình này làm gì?

Thôi Âu Ninh nghĩ nghĩ rồi đáp "Học tập từ các bạn nhỏ ưu tú đi"

Lâm Hy Tịch xem như hiểu rõ, người này đang qua loa lấy lệ.

Cậu ta đã nhiệt tình đưa cành oliu, Thôi Âu Ninh lại không thèm nhìn một cái khiến cậu ta không nhịn được mà có chút tức giận.

- Thôi Âu Ninh, tôi chỉ nói cậu là lựa chọn tốt nhất, cũng không nói nhất định phải là cậu. Cơ hội chỉ có một, cậu nghĩ kỹ chưa?

Thôi Âu Ninh nói "Nghĩ kỹ rồi"

Lâm Hy Tịch vỗ tay vài cái nói "Tốt, Tốt, Tốt"

Hắn đứng lên, thu dọn lại ghế, bước ra ngoài hai bước rồi lại quay lại "Nhưng mà Thôi Âu Ninh, tôi nghĩ mãi không ra, sao cậu lại không muốn có fans?"

Thôi Âu Ninh hỏi ngược lại "Fans thì có lợi ích gì?"

"Có fans giúp cậu vote, cậu mới không bị loại"

- Tại sao lại không muốn bị loại

- Có thể đi xa hơn, tỷ lệ nổi tiếng cũng lớn

- Nổi tiếng thì có ích lợi gì?

Lâm Hy Tịch bị hỏi dồn dập như thế, cũng thành thật đáp "Tiền, quyền lực, địa vị, vạn người vây quanh, có cái nào là vô dụng"

Thôi Âu Ninh thương hại nhìn Lâm Hy Tịch "Cậu vẫn còn quá trẻ, chờ sau này nổi tiếng rồi cậu sẽ biết, danh tiếng cùng fans có thể cho cậu tiền, nhưng vĩnh viễn không thể cho cậu quyền lực cùng địa vị, có thể cậu có quyền lực cùng địa vị, cậu vẫn như cũ lòng tham vô đáy muốn nhiều càng nhiều, vạn người vây quanh cũng không thể làm cậu vui, mà chỉ càng làm cậu thấy cô độc"

Lâm Hy Tịch nói "Lời này của cậu thật sâu sắc, cậu từng nổi tiếng rồi sao?"

- "Dù nổi tiếng hay không, tôi cũng cảm thấy văn hóa thần tượng của đất nước chúng ta nên thay đổi lại". Thôi Âu Ninh nói "Hiện tại trẻ con đứa nào đứa nấy đều muốn làm Idol, mới tý tuổi đã mưu cầu danh lợi, làm văn hóa thần tượng đối với sự phát triển của trẻ con vô cùng bất lợi. Tôi thấy chương trình này còn có đứa trẻ mới mười lăm tuổi, vẫn đang trong giai đoạn hạn chế hành vi năng lực dân sự. Tôi cực lực lên án tổ chương trình có hình vi này"

Lâm Hy Tịch nghĩ nửa ngày mới hiểu hạn chế hành vi năng lực dân sự nghĩa là gì.

Thôi Âu Ninh lại nói "Hơn nữa, văn hóa thần tượng thúc đẩy hành vi mua sắm của rất nhiều đứa trẻ, vượt quá năng lực chi trả của chính mình, mua đồ chỉ vì theo đuổi thần tượng, đồng thời nhu cầu mua sắm ngày càng nhiều theo thời gian, tạo thành tình huống mà đứa trẻ không thể tự mình gánh vác, đối với tương lai ảnh hưởng vô cùng. Tôi cho rằng một thần tượng ưu tú phải là tự mình phấn đấu, là tấm gương cho fans học tập, chứ không phải cả ngày cùng ekip nghĩ đề tài lăng xê bản thân"

- Lần trước tôi có hát "Chúng ta là những người kế nghiệp chủ nghĩa cộng sản", tiếp theo tôi có thể đề cử mấy bài hát, cậu có thể tham khảo một số bài như "Nắng Phương Đông", "Hy vọng từ đồng ruộng" đều không tồi, nếu cậu thích tôi có thể đề cử thêm mấy bài nữa, hy vọng cậu có thể dùng âm nhạc gột rửa linh hồn chính mình.

Thôi Âu Ninh hiền từ nhìn Lâm Hy Tịch "Tôi vô cùng chờ mong cậu có thể tinh lọc bản thân, thông qua năng lực của chính hình thu hút fans, mà không phải vì muốn bò lên cao, dùng người khác làm đá kê chân để hút fans, tôi thấy cậu là đứa trẻ ngoan, hy vọng cậu có thể nỗ lực dẫn dắt người khác phát huy sức mạnh thanh niên thời đại, tạo nên văn hóa thần tượng mới, tốt đẹp hơn"

Lâm Hy Tịch: Là tôi mơ ngủ nên ở đây gặp ảo giác hay cậu mơ ngủ ở đây nói khùng nói điên.

- --------

Cố Chiết Phong nằm trên giường tầm mười phút, mười phút sau, hắn lại ngồi dậy bật máy, tìm email Lưu Khoa Tân gửi, xem lại lần nữa.

Lần này hắn không xem đoạn phim tổng hợp diễn xuất làm cay mắt người khác nữa, mà xem mấy đoạn phim khác.

Mấy Video này đều đăng trên B trạm, là công ty của Thôi Âu Ninh thuê người giả làm fans, sau đấy cắt nối biên tập đăng lên. Chắc chi không nhiều tiền, nên mấy cái video đăng lên cũng nhạt nhẽo hết sức, chỉ đơn giản là đem mấy chương trình Thôi Âu Ninh từng tham gia cắt ra rồi đăng lên. Fans của Thôi Âu Ninh ít, nên người xem không nhiều lắm, bình luận chỉ lưa thưa vài cái, còn là mấy cái không có tâm chỉ thả icon.

Từ lúc là thành viên nhóm WC đến khi tách ra solo, hoạt động suốt bốn năm nhưng số lượng chương trình Thôi Âu Ninh tham gia cũng không nhiều lắm, còn chưa đủ một bàn tay, hơn nữa phần lớn là mấy chương trình kinh phí thấp, không ai xem, cũng không ai biết.

Chương trình đầu tiên, vì muốn nhiều người chú ý, MC trực tiếp chỉ mặt Thôi Âu Ninh lên sân khấu biểu diễn xoạc chân.

Chương trình thứ hai, Thôi Âu Ninh hát một đoạn, Cố Chiết Phong bật âm lượng lớn hơn một chút, quả thật hát không tồi, không thu âm mà hát được như vậy cũng không dễ, rõ ràng đã trải qua đào tạo.

Chương trình thứ ba, Thôi Âu Ninh cùng Vạn Trí tới một chương trình biểu diễn, đại khái lúc này còn trẻ nên trông cả hai khá ngây ngô. MC có hỏi Thôi Âu Ninh, vũ đạo cùng giọng hát tốt như thế, hẳn là đã tập luyện rất vất vả. Khi mới ra mắt, Thôi Âu Ninh còn hay ngượng ngùng, hắn cúi đầu đỏ mặt nói "Vũ đạo chính là thứ em thích nhất, đối với em, vũ đạo chính là thần thánh, cho nên em vẫn luôn cố gắng hết sức để làm tốt chuyện này"

Mấy cái thước phim đều bình thường, chỉ đơn giản vạch trần một tiểu minh tinh cố gắng giãy giụa khiến cho nhiều người biết đến mà thôi.

Nhưng Cố Chiết Phong càng xem càng cảm thấy thấy kì lạ. Hắn căn cứ theo trình tự thời gian, tìm được show giải trí gần đây nhất là một tháng trước, lúc Thôi Âu Ninh còn chưa tham gia "Tuổi trẻ của chúng ta", lúc đó Thôi Âu Ninh chuyển hình qua diễn kịch nhưng không thành công, chương trình này còn không bằng chất lượng bốn năm trước, sân khấu thô ráp đơn sơ, bối cảnh làm người xem hoàn toàn không hào hứng xem.

Trong chương trình, MC kêu Thôi Âu Ninh biểu diễn một đoạn hát cùng nhảy. Cái này giống như là thêm vào, không có trong kịch bản, Cố Chiết Phong rõ ràng thấy Thôi Âu Ninh cảm kích nhìn qua MC, tựa như không nghĩ mình được một cơ hội biểu diễn. Nam sinh thẹn thùng đứng dậy, gần như là thành kính hoàn thành phần biểu diễn của mình.

Cố Chiết Phong cũng không xem hết đoạn phim này. Đối với hắn mà nói, người kia nhảy nghiêm túc như thế cũng chỉ thế mà thôi. Bởi vì hắn xem cái này không phải vì muốn tìm hiểu đam mê vũ đạo của đứa trẻ này. Mà vì cái tên không có lương tâm Thôi Âu Ninh kia.

Hắn đóng máy tính, nghi vấn trong đầu mãi không được giải đáp. Hắn đã xem qua sân khấu biểu diễn của Thôi Âu Ninh, tay chân cứng đờ không thể phối hợp với nhau, trừ bỏ nhìn có chút mềm dẻo thì hoàn toàn không hề giống đang nhảy. Nếu từng học nhảy mà giả bộ không nhảy được thì không có khả năng làm thành bộ dạng kia được. Khống chế lực rất khó, học được khống chế lực lại làm bộ không khống chế được lực đạo cũng không phải chuyện đơn giản. Mặt khác, khi hắn hát, Thôi Âu Ninh trên sân khấu hiển nhiên là chưa từng được đào tạo qua, vừa mở miệng liền biết.

Còn có, vì cái gì mà trong một tháng ngắn ngủi, tính cách lại thay đổi lớn như thế.

Trước chương trình, suốt bốn năm Thôi Âu Ninh đều có bộ dạng thẹn thùng không thích nói chuyện, còn Thôi Âu Ninh hôm nay hắn thấy, cũng vẫn là bộ dạng không thích nói chuyện nhưng không phải kiểu sợ người, huống gì còn dám khiêu chiến hát "Chúng ta là người kế nghiệp đảng cộng sản" cũng không phải là chuyện hắn có thể làm được.

Trong show giải trí kia, vẻ mặt cảm kích khi có cơ hội biểu diễn không phải giả vờ, nếu như hắn có khát vọng với sân khấu như vậy thì sao lại đột ngột từ bỏ, mà ngược lại hình như phải đi con đường tạo đề tài.

Cái này cũng thật kỳ quái.

Kỳ quái nhất là, lúc ở trên sân khấu nói chuyện với Thôi Âu Ninh, hắn lại có cảm giác quen thuộc kỳ lạ.

Trong đầu Cố Chiết Phong đột nhiên xẹt qua cuộc đối thoại ban ngày

- Cậu muốn ai chỉ cậu vũ đạo

- Cố Chiết Phong

Trước khi nhảy cho Thôi Âu Ninh xem, ngoại trừ bản thân, cha mẹ cũng thầy dạy nhảy không có ai biết hắn học vũ đạo.

Sau khi nhảy cho Thôi Âu Ninh xem, hắn cũng không nhảy cho ai xem nữa

Thôi Âu Ninh, Thôi Âu Ninh.

Thật sự chỉ trùng họ trùng tên thôi sao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play