Thân là diễn viên ưu tú, chính là dù có bị Thái Sơn đè cũng không thể lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, Thôi Âu Ninh đứng trước một đám người, khí định thân nhàn khéo léo mỉm cười, cùng Cố Chiết Phong cùng mười mấy nhân viên phía sau vẫy tay chào "Xin chào mọi người, có chuyện gì sao?"
Đạo diễn đang do dự nên hay không nên trả lời thì nghe thấy Cố Chiết Phong nói "Kiểm tra đột xuất, xem tiến độ của mọi người ra sao"
Thôi Âu Ninh mặt không đổi sắc nói "Tôi cảm thấy tiến độ của mình không tồi, cảm ơn Cố ảnh đế cùng đạo diễn quan tâm"
Cố Chiết Phong cũng không chút lưu tình vạch trần "Tôi có đi xem qua một vòng, cậu là người có tiến độ kém nhất"
Thôi Âu Ninh nỗ lực duy trì mỉm cười "Cố ảnh đế không thể mới nhìn qua đã đưa ra kết luận tôi là người kém nhất được, như thế có chút bất công"
Đạo diễn cùng nhân viên đứng sau nghe hắn tranh luận, bắt đầu hít thở không thông.
Cố Chiết Phong trên mặt cũng không nhìn ra cảm xúc gì, chỉ hơi cúi đầu tùy tiện sửa sang lại một chút trên cổ tay "Thế thì cậu nhảy lại cho tôi xem"
Thôi Âu Ninh biết nghe lời phải sửa miệng "Cố ảnh đế, tôi chỉ đang nói đùa thôi, tôi chính là người có tiến độ kém nhất, không cần phải ở trước mặt ngài bêu xấu"
Cố Chiết Phong vẫn như cũ vân đạm khinh phong đáp "Không sao, cậu cứ nhảy đi, cho tôi xem cậu so với người ta kém hơn bao nhiêu."
Thôi Âu Ninh:... hôm nay là ngày gì thế, có cho hắn trốn nữa hay không
Đạo diễn vì đề phòng Thôi Âu Ninh tự tìm đường chết, cướp lời nói "Cậu còn chần chờ gì nữa, hiện tại Cố ảnh đế là huấn luyện viên đặc biệt trong tập này, cậu nhảy cho ngày ấy xem một lần thì có ảnh hưởng gì! Năng lực kém thì sao, tiến độ chậm thì sao? Bởi vì cậu nhảy kém, tiến độ lại chậm nên mới muốn cậu nhảy, có hiểu không? Nhanh nhảy đi!"
Mặc kệ đạo diễn có mở miệng giục hay không, tóm lại Cố lão đại đã mở miệng thì Thôi Âu Ninh đang làm một thí sinh đứng chót đành nhận mệnh thôi.
Cố Chiết Phong cùng mười mấy nhân viên đi vào phòng tập, Lưu Nghi Vĩ nhanh chân lấy điện thoại kết nối với loa Bluetooth, làm âm nhạc phát lên, Thôi Âu Ninh hít sâu một hơi, tay chân cứng đờ múa máy, nhảy cho bọn họ xem một đoạn.
Bởi vì dáng nhảy quá xấu, một đám thí sinh đến xem náo nhiệt cũng không nhịn được bật cười.
Biên kịch đứng đằng sau Cố Chiết Phong lui lui ra sau, kéo đạo diễn nói thầm " Này ông tìm người này ở đâu thế, sao kĩ năng lại tệ hại như vậy?"
Đạo diễn nói "Tôi nhớ ra hắn rồi, hắn chính là người cùng họ cùng tên với Thôi ảnh đế, trước kia đã xuất đạo rồi, ai mà dự đoán được hắn có thể thụt lùi như thế, làm tôi hoài nghi có phải trước kia hắn tìm thế thân hay không"
Biên kịch nói thầm "Cố ảnh đế chọn ai không chọn, lại cố tình chọn người kém nhất"
Đạo diễn thở dài "Có thể Cố ảnh đế thấy như thế có tính khiêu chiến đi"
"Thí sinh này cũng tên Thôi Âu Ninh, có phải ảnh đế đang giận chó đánh mèo không?"
"Không phải đâu, sao ảnh đế lại là người nhỏ mọn như thế!"
Nói xong, hai người đồng thời nhớ lại năm đó có một phóng viên trong lúc phỏng vấn có nhắc tên Thôi Âu Ninh, làm Cố Chiết Phong lập tức thay đổi sắc mặt luôn.
Ê, nói như vậy cũng không chừng?
Thôi Âu Ninh nhảy xong, mặt không thay đổi đoan đoan chính chính đứng giữa phòng tập, khí chất mười phần phần trầm tĩnh, ổn trọng, lại có vài phần tiêu sái, tựa như hắn vừa mới hoàn thành vũ điệu thiên nga chứ không phải vừa nhảy như vịt.
Bởi vì mọi người đều đã biết Cố Chiết Phong đang ở đây nên ngày càng nhiều thi sinh chạy đến đây sôi nổi vây quanh ngoài cửa hóng chuyện
Lưu Nghi Vĩ đứng trước cửa, tay che hai mắt không nỡ nhìn thẳng. Oaaa, mình thật sự sai rồi, nếu biết sớm Cố ảnh đế tới đây, tối hôm qua nhất định mình sẽ thức xuyên đêm đốc thúc Thôi ca luyện tập.
"Cậu nói mình kém, tôi cảm thấy..." Cố Chiết Phong dừng một chút rồi nói "Qủa đúng là danh xứng với thực"
Thôi Âu Ninh: Cảm ơn nhé, nhưng không cần khen tôi mà là dùng loạn thành ngữ như vậy đâu
"Cậu cảm thấy, với cái trình độ này, có thể lên sân khấu biểu diễn sao?"
Thôi Âu Ninh thành thật trả lời: "Không thể"
"Cậu như thế sẽ kéo chân sau thành viên cùng nhóm."
Thôi Âu Ninh không mặn không nhạt, không hề có tý niềm tin nào lên tiếng "Tôi sẽ cố gắng"
"Lần biểu diễn trước không phải cậu muốn tôi chỉ cậu nhảy hay sao."
Đột nhiên Thôi Âu Ninh có dự cảm không tốt lắm
"Một khi đã thế, hiện tại cho cậu một cơ hội. Vì không để cậu kéo chân sau cả nhóm, tôi dạy cậu nhảy."
Mấy người bên ngoài thì hâm mộ hét lên, còn Thôi Âu Ninh đứng trong phòng tập, cảm thấy mùa đông đến rồi.
Nói cách khác, từ giờ hắn liên tục ở trước mặt Cố Chiết Phong thi triển bộ dạng xấu xỉ sao?
Cảm tạ thượng đế vĩ đại, tuy hắn rất thích Cố Chiết Phong, nhưng cũng không muốn dùng cách thức này ở cùng chỗ với cậu ấy.
Để nhường chỗ, đạo diễn cùng biên kịch cùng mấy nhân viên đi ra ngoài hết, trong phòng chỉ còn lại Cố Chiết Phong cùng hai quay phim.
Cố Chiết Phong nhắc cái ghế đi trên trước Thôi Âu Ninh ngồi xuống nói "Nhảy đi"
Thôi Âu Ninh thấy chết không sờn, kết quả vừa mới làm động tác đầu tiên dã bị kêu ngừng lại
Cố Chiết Phong nói "Động tác đầu tiên, eo phải thẳng, làm lại"
Thôi Âu Ninh làm lại một lần
"Động tác tay sai rồi, làm lại"
Thôi Âu Ninh làm lại lần 2
"Cổ thả lỏng ra, làm lại."
Thôi Âu Ninh làm lại lần 3
Thôi Âu Ninh cũng không nhớ rõ động tác này Cố Chiết Phong bắt mình làm lại bao nhiêu lần, chỉ biết đến lúc quay phim đã bắt đầu ngáp Cố Chiết Phong vẫn bắt hắn làm lại
Thôi Âu Ninh không chịu nổi kháng nghị "Tôi có thể đổi động tác khác không?"
"Cậu làm chưa đúng, không thể đổi."
"Cậu cứ bắt tôi làm đi làm lại, tôi cũng không làm được"
"Không làm được là bởi vì cậu chưa tập luyện đủ nhiều, làm lại đi."
"Có thể nào hạ thấp yêu cầu xuống một chút không?"
"Vậy cậu có thể trực tiếp lên sân khấu nằm ngủ."
Thôi Âu Ninh thành thật nghe lời, làm lại một động tác rồi một động tác
Mà Cố Chiết Phong đúng là cũng biết dạy, đem các động tác trông phức tạp đơn giản hóa, cũng có chút hiệu quả, ngoài trừ mấy động tác cần kĩ thuật cao như lượn sóng, mấy cái khác hắn dần dần có thể làm được.
Nhưng đến lúc khớp các động tác vào với nhau thì lại xảy ra vấn đề
"Xoay người làm sai rồi, làm lại"
"Tay đưa ra quá sớm, làm lại"
"Thứ tự sai rồi, làm lại"
"Cảm giác không đúng, làm lại"
Mặc dù Thôi Âu Ninh thể lực tốt, nhưng cũng không chịu được loại tra tấn này lại kháng nghị lần nữa "Cổ ảnh đế, thầy Cố, chúng ta có thể đổi phương thức tập luyện khác được không?"
Cố Chiết Phong nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng "Phương thức luyện tập tốt nhất là chăm chỉ luyện tập không ngừng"
Cái này.....nhiều năm trước kia, khi hắn chỉ Cố Chiết Phong diễn xuất không phải đã nói sao. Cố Chiết Phong là đem phẫn nộ đối với Thôi Âu Ninh giờ chuyển sang người hắn?
Qủy hẹp hòi...
Nhưng mà nhớ lại trước kia, xoay chuyển đầu óc liền nghĩ ra một cách " Cố ảnh đế, ngoại trừ tập luyện chưa đủ, còn có nguyên nhân khác"
"Nói"
"Bởi vì thụt lùi quá nhiều, hiện tại đối với vũ đạo tôi cũng không biết như nào là tốt, nói cách khác, tiêu chuẩn của nhảy tốt là gì tôi cũng không biết. Ngài xem, hiện tại tôi còn không biết tiêu chuẩn thì làm thế nào nhảy đẹp được?"
Cố Chiết Phong trào phúng nói "Lúc cậu xem mấy video dạy nhảy là đang xem không khí hả?"
Thôi Âu Ninh nghẹn một chút rồi nói tiếp "Video dạy nhảy quá xa, vẫn là nhìn gần một chút"
Thôi Âu Ninh dùng ánh mắt cặn bã nhìn Cố Chiết Phong, lộ ra một nụ cười khiêu khích vô lại nói "Cố ảnh đế, hay là ngài nhảy một đoạn đi"
Hiểu biết của Thôi Âu Ninh về Cố Chiết Phong không nhiều mà cũng không ít, nhưng hắn biết rõ, Cố Chiết Phong ghét nhất chính là mấy người cà lơ phất phơ.
Thôi Âu Ninh từng diễn qua nhiều nhân vật, trong đó có một nhân vật hắn diễn là loại người Cố Chiết Phong ghét nhất, nhân vật đó là một tên nhị thế tổ, bộ dạng cà lơ phất phơ vô lại.
Cố Chiết Phong rất chán ghét cái nhân vật này, chán ghét tới mức nào á? Chính là trong lúc xem phim ngẫu nhiên mà phát đến bộ phim này, chỉ cần Thôi Âu Ninh xuất hiện liền đổi kênh. Vì muốn xem bộ phim này mà Cố Chiết Phong bảo trợ lý cắt hết tất những đoạn mà Thôi Âu Ninh xuất hiện, những cảnh khác thì lưu lại.
Cho nên Thôi Âu Ninh chắc chắn, khi hắn nói chuyện với Cố Chiết Phong trong bộ dạng này, thiện cảm của Cố Chiết Phong đối với hắn sẽ rơi xuống âm vô cực, may mắn hơn thì có thể còn bỏ đi luôn. Cố Chiết Phong chính là người thắng cuộc trong nhân sinh, trước giờ chỉ có anh tức giận với người khác, nào có ai dám làm anh không hài lòng.
Quả nhiên, Thôi Âu Ninh cười như thế, Cố Chiết Phong liền hơi hơi nhíu mày. Thôi Âu Ninh lại càng cười vô lại hơn, càng thêm chân thành.
Cố Chiết Phong nói "Phiền các cậu đi ra ngoài một chút"
Thôi Âu Ninh còn chưa kịp vui mừng, đột nhiên ý thức Cố Chiết Phong nói các cậu, chứ không phải cậu
Hắn chớp mắt, khó hiểu nhìn cùng với ánh mắt khó hiểu của quay phim
Cố Chiết Phong nói với hai người quay phim "Tôi không có thói quen luôn bị máy quay đi theo, làm phiền các cậu ra ngoài nghỉ ngơi, kế tiếp liền không cần quay đâu"
Quay phim hai mặt nhìn nhau khó xử nói "Cố ảnh đế, cái này..."
Cố Chiết Phong nói "Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm, các cậu đi ra ngoài trước đi"
Nhóm quay phim do dự đi ra ngoài, lúc đóng cửa còn cố ý chậm rì rì mong Cố ảnh đế thay đổi tâm ý
Nhưng đáng tiếc Cố Chiết Phong lại không có ý giữ bọn họ lại, bọn họ chỉ đành thở dài rồi đóng cửa lại
Cố Chiết Phong giơ tay cởi áo khoác,
Thôi Âu Ninh trợn mắt há mồm hỏi "Anh... anh làm gì thế"
Cố Chiết Phong cởi âu phục vứt lên ghế sau đó sắn tay áo sơ mi lên "Không phải cậu muốn tôi làm mẫu sao?"
Thôi Âu Ninh không thể tin tưởng nhìn anh "Anh muốn làm thật à?"
"Tôi nói muốn dạy cậu nhảy mà, đương nhiên không thể chỉ nói miệng."
Thôi Âu Ninh hoảng hốt thật sự
Nói nhảy liền nhảy, Cố Chiết Phong chẳng lẽ bị quỷ ám à?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT