“Cho nên về sau hy vọng cậu đừng gọi tên tôi ở trường học nữa.”
Lê Niệm bình tĩnh nhìn Cố Dữ, sau đó rút tay khỏi tay hắn rồi rời đi.
Cố Dữ cau mày, khi hắn đang tính đuổi theo thì đột nhiên tiếng chuông vang lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời đi.
“Anh Dữ, đừng quá bận tâm, cậu ấy chỉ đang làm mình làm mẩy xíu thôi!” Lâm Sướng xấu hổ an ủi nói: “Chờ cậu ấy hết giận là được rồi.”
“Đúng vậy,” Lưu Văn Tân cũng ngượng ngùng phụ họa theo: “Nhất định không lâu nữa sẽ tới đây cầu xin cậu thôi.”
“Tất cả đều câm miệng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT