Lúc anh nói lời này, Giang Nhiễm như lờ mờ đoán được gì đó, nhưng ngoài miệng vẫn bướng bỉnh nói không đi. Cô dùng sức đẩy anh, sau đó lau nước mắt và xoay người vào trong phòng.
Anh cũng không kéo cô.
Ba người bên trong hai mặt nhìn nhau, Trương Giai Giai yếu ớt nói: “Tiểu Nhiễm… sao cậu lại khóc?”
Từ Đan: “Tên đàn ông thối kia chạy thật rồi?”
Lâm Vân không nói lời nào.
Giang Nhiễm gắp một gắp thức ăn lớn rồi đút vào miệng, cô nhét tới căng đầy, sau đó không biểu cảm mà nhai nuốt, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc về phía cửa.
Anh bận rộn chuyện gì? Vì sao không kéo cô đi? Đã đi rồi à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT