Hoàng Đế Dẩy Đầm Hằng Ngày

4/5


5 tháng


42.

Sau khi tỉnh lại, trẫm nhìn Cố quý thị đang ngủ say, siết chặt nắm đấm.

Vì sao trẫm phải dậy sớm thượng triều, còn hắn được ngủ nướng một giấc?

Trẫm đánh thức hắn: "Đứng dậy chạy bộ! Không luyện ra được tám mươi hai khối cơ bụng thì không được ngủ!"

Cố quý thị: ?

Trẫm nhìn nhìn chân hắn, càng ghen tị.

Hết một người cao, giờ có tận hai người cao, đáng ghét, cưa hết, cưa xuống hết cho trẫm.

43.

Mấy buổi thượng triều luôn có một số người như thế này, trẫm nói hướng đông bọn họ nghiêng về phía tây, trẫm muốn đánh chó bọn họ lại dâng lên con gà.

Trẫm không thể nhịn được nữa, phát động tổng tấn công: "Các ngươi ai cũng thầm mến trẫm hay gì? Dùng thủ đoạn để thu hút sự chú ý trẫm thôi mà. Trẫm không chê các ngươi xấu xí, nể tình các ngươi không có công lao cũng có khổ lao, phong các ngươi làm quý phi."

Quần thần: "..."

Trẫm phát động kỹ năng thứ hai: "Các ngươi ầm ĩ vui lắm mà? Nếu không trẫm chém hai người tạo cho các ngươi thêm hứng thú?"

Từ đó, chư vị đại thần không còn xé rách mặt nữa, chủ yếu là thống nhất được một nguyên tắc cùng tồn tại hòa bình, đoàn kết khiêm tốn, nâng đỡ lẫn nhau.

Trẫm không tin.

Giả vờ! Có giả vờ là giỏi!

Trẫm gặm táo trong tay, lắc đầu.

Haiz, quốc gia này, không có trẫm thì làm sao mà tồn tại đây.

44.

Sau khi bãi triều, trẫm lại bắt đầu cần cù chăm chỉ phê duyệt tấu chương.

Mở ra, lại là một câu nhảm nhí nhạt nhẽo.

Tháng sáu là sinh nhật của trẫm, bây giờ mới tháng hai, tấu chương này tự nhiên đi chúc trẫm sinh nhật vui vẻ.

Trẫm nhúng bút vào mực, bình tĩnh phê một câu: "Chớt thì chớt thôi."

45.

Hoàng hậu đến tìm trẫm.

Nàng không mặn mà hỏi: "Tối hôm qua bệ hạ chắc ngủ ngon lắm?"

Trẫm: “...”

Trẫm có chút hoảng hốt, trong giọng nói bình thản của nàng còn ẩn chứa ngữ điệu âm dương quái khí, nàng đang mắng trẫm!

Trẫm có thể làm sao bây giờ, trẫm chỉ có thể nói dối kể khổ: "Trẫm cả đêm đều nhớ hoàng hậu, ngủ không ngon."

Hoàng hậu lạnh lùng nói: "Bệ hạ mỗi ngày trăm công nghìn việc, không cần để tâm tới thần thiếp."

Trẫm: "......"

Á á á ở đâu ra mùi giấm ngập tràn thế này.

Trẫm hèn như chó lên tiếng: "Để tâm để tâm mà."

Hoàng hậu: "...Gà hạt dẻ đã nấu xong rồi."

Ánh mắt trẫm sáng lên: "Muốn ăn muốn ăn."

Ăn ngon, thích ăn thích ăn ngon!

46.

Thật ra dỗ dành vợ không khó đâu! Chỉ cần nhắm mắt xạo chó vài lời ảo ma nhưng êm tai!

Trẫm thật sự là một người chồng đủ tư cách, đã thuần thục nắm bắt kỹ xảo làm cho gia đình hòa thuận!

47.

Trẫm ở ngự hoa viên ngẫu nhiên gặp Cố quý thị.

Không giống như các phi tần khác... Hắn nằm ngủ trong đình.

Trẫm hưng phấn chạy tới: "Ngươi cũng thích ngủ hả?"

Cố quý thị bị chói ánh mặt trời, miễn cưỡng mở mắt ra: "...Đường Đường?"

Trẫm sửng sốt một chút: "Hả? Đường đường gì?"

Cố quý thị chống cằm: "Không có gì, nói mớ thôi."

Trẫm hoài nghi đánh giá hắn, sau đó lại cùng hắn chia sẻ: "Trẫm dỗ được vợ rồi!"

Cố quý thị: "Ồ, chúc mừng."

Trẫm: "Vì sao ngươi không khen trẫm? Ngươi thật lạnh lùng băng giá!"

Cố quý thị nói với chất giọng trầm thấp: "Người ta thích dỗ dành người nàng ấy thích, ta khen làm gì chứ."

Trẫm: ?

Thật là một tên thẳng thắn!

Trẫm có chút không được tự nhiên: "Ngươi… Ngươi thích trẫm à?"

Cố quý thị tràn đầy ý cười: "Lừa người đó, ta còn thấy chướng mắt người."

Trẫm cho hắn một đấm: "Ngươi chớt đi!"

48.

Hoàng hậu lơ đãng nói: "Gần đây bệ hạ hình như rất thân thiết với Cố quý thị?"

Trẫm thật cẩn thận: "Cũng không tới mức đó... Hắn là huynh đệ tốt của trẫm! Đối với trẫm không có ý nghĩ gì về phương diện đó!"

Hoàng hậu: "Huynh đệ tốt?"

Trẫm nặng nề gật đầu: "Nếu không thì sao? Trẫm... Trẫm cũng không phải đoạn tụ, không thích nam."

Không nghĩ tới một phen nói xong, sắc mặt Hoàng hậu lại trở nên kém đi: "Không cần."

Trẫm: ?

Lòng nữ nhân như kim đáy biển, trẫm dù có phái ba trăm chiếc thuyền lớn vớt ba ngày ba đêm cũng không vớt được.

49.

Cố quý thị gần đây luôn gọi trẫm là Đường Đường.

Trẫm không rõ nguyên nhân: "Ngươi gọi như vậy làm gì? Ngươi thích ăn đường?"

Trẫm dừng một chút: "Ngươi đang dòm ngó Kẹo Sữa của trẫm? Trẫm nói cho ngươi biết, ngươi đừng mơ tưởng!"

Cố quý thị không tiếp lời, một câu không sai nhìn trẫm: "Làm sao mà người dính hắn thế?"

Trẫm: ?

Trẫm mê mang: “Hả?”

Cố quý thị: "Người thích hắn?"

Trẫm sờ sờ trán hắn: "Ngươi có bệnh ở chỗ này hả?"

Cố quý thị cũng không thèm để ý, gỡ tay trẫm xuống: "Đường Đường."

Trẫm nhăn mũi: "Trẫm không phải tên Đường Đường!"

Cố Quý Thị vì thế lại vòng lại câu hỏi kia: "Hắn tốt như thế nào?"

Trẫm nín lặng.

Trẫm phẫn nộ nói: "Giờ ngươi đang chơi đánh đố trúng thưởng với trẫm hả? Ngươi không nói là ai trẫm thì làm sao biết?"

Cố quý thị liếc mắt nhìn trẫm một cái, nhướng mày: "Còn có thể có ai? Người... Vợ của người."

Trẫm a một tiếng: "Vợ trẫm... Trẫm tất nhiên là thích."

Cố quý thị: "Nếu hắn không phải là vợ của người thì sao?"

Trẫm phát hiện không đúng: "Ngươi đang châm ngòi ly gián hả? Làm sao có thể không phải là vợ của trẫm, chẳng lẽ—"

Trẫm nghĩ đến một khả năng, khiếp sợ nói: "Nàng dám ra ngoài mèo mả gà đồng?"

Cố quý thị: "...”

Cố quý thị bất lực nói: "Người tự ngẫm đi."

Trẫm khổ sở vắt hết óc suy nghĩ, trăm suy nghĩ không thể giải thích: "Nhưng nàng rõ ràng chính là vợ trẫm mà, nàng luôn làm đồ ăn ngon cho trẫm, dịu dàng với trẫm, nàng còn mềm mềm thơm thơm..."

Cố quý thị cười cười, cắt ngang nói: "Mềm sao?"

Trẫm: "...Hả?”

Trẫm hồi tưởng lại một chút, hoàng hậu có dáng vẻ xinh đẹp, trên người luôn mang theo một mùi thơm, nhưng ôm vào thấy cứng rắn, trẫm từng oán giận nàng không mềm mại tí nào.

Nhưng Cố quý thị làm sao biết được?

Trẫm trải qua một trận bão táp não lớn, kết luận: "Ngươi đã ôm nàng rồi? Ngươi chính là đối tượng ngoại tình của hoàng hậu?”

Trẫm càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý: "Trách không được ngươi nói chuyện không thể hiểu nổi! Ngươi tiến cung có phải là để tiếp cận hoàng hậu hay không? Ngươi dám tới giành vợ với trẫm!”

Trẫm: "Hôm nay ngươi gọi trẫm tới là để thị uy đúng không..."

Cố quý thị: "...”

Cố quý thị hít sâu một hơi, nghĩ, sao lại thích phải một kẻ ngốc.

50.

Cố quý thị không thèm để trẫm đoán nữa, nói thẳng vào vấn đề: "Ngươi thật sự cảm thấy ở thanh lâu ngày hôm đó, hoàng hậu là một nữ nhân cải trang thành nam nhân sao?"

Trẫm: "...Không phải sao?"

Cố quý thị sờ đầu trẫm: "Ngu ch.ết đi được."

...Chờ đã, chờ đã.

Trẫm lẩm bẩm nói: "Nhưng, nhưng con gái có thể cao tới một mét tám lăm, hơn nữa… hơn nữa không phải cô gái nào cũng có ngực, ngực lép là bình thường."

Trẫm cố hết sức tìm lý do bào chữa cho hoàng hậu: "Kinh nguyệt… có rất nhiều người không có, nàng, nàng..."

Trẫm đột nhiên phát hiện mình không thể bịa ra được.

Nhiều chuyện như vậy, có thể nói là trùng hợp, nhưng cộng lại có thật sự là trùng hợp?

Trẫm nhỏ giọng hỏi: "Làm sao ngươi biết?"

Cố quý thị: "Ta có cái gì mà không biết?"

Trẫm quay đầu bỏ đi, nhưng Cố quý thị đã ngăn cản trẫm: "Muốn đi tìm hắn nói lý lẽ?"

Trẫm sửng sốt.

Muốn nói lý lẽ, trẫm có tư cách gì để nói lý lẽ, trẫm không phải cũng là nữ giả nam sao?

Nhưng... nhưng rõ ràng là hắn đã lừa gạt trẫm.

Kẻ bịp bợm.

Trẫm rầu rĩ trả lời: "Trẫm không quan tâm, trẫm mặc kệ hắn."

Sợ Cố quý thị không tin nên trẫm lặp lại lần nữa: "Trẫm không bao giờ để ý tới hắn nữa."

Cố quý thị: "Vậy người để ý tới ta đi."

Hắn rất nghiêm túc nhìn trẫm: "Đường Đường, người quay đầu lại nhìn ta đi."

Trẫm: "...Cút. Bớt đùa lại đi."

Cố quý thị há miệng, lại chỉ nói: "Quên đi, không chọc người nữa."

51.

Kể từ lần đó, trẫm vẫn luôn tránh mặt hoàng hậu.

Liên tiếp mấy ngày liền, trẫm đều không gặp mặt hoàng hậu.

Lòng trẫm đang rất hoảng loạn, ngày nào cũng nghĩ đến chuyện đó, thôi mai tính tiếp, nếu mai chớt thì lại may quá.

52.

Nửa đêm trẫm đang ngủ ngon lành thì chợt cảm thấy có ai đó đang ở bên cạnh mình.

Trẫm sợ tới mức không dám thở ra hơi, khẽ mở mắt ra, đúng là thích khách!

Nhìn kỹ hơn, quáo, nữ sát thủ.

Trẫm đang cân nhắc đến việc thừa dịp cô ta không chuẩn bị trước, cho cô ta một đòn, nhưng trẫm không ngờ cô ta lại nói trước.

"Bệ hạ tỉnh rồi?"

Trẫm: ?

Giọng nói này có một chút xa lạ nhưng lại quen thuộc.

Trẫm chần chờ hỏi: "Hoàng hậu?"

Hoàng hậu: "Ừm."

Trẫm oán trách: “Nửa đêm nửa đêm ngươi đứng bên giường trẫm cosplay quỷ hả, trẫm dù có tám cái mạng cũng không phải là để cho ngươi dọa."

“...”

Hoàng hậu không nói gì.

Lạnh quá, lạnh đến mức gấu Bắc cực cũng phải bỏ chạy trong đêm, lạnh đến mức không khí xung quanh trẫm sắp đóng băng.

Trẫm phát hiện ra điều gì đó, giọng nói của trẫm có phần cứng nhắc: "Trẫm không phải đang chiến tranh lạnh với ngươi sao..."

Trẫm thua! Làm sao trẫm lại nói chuyện với hắn trước cơ chứ!

Hoàng hậu: "Tại sao lại chiến tranh lạnh?”

Đêm quá tối, trẫm nhìn không rõ vẻ mặt của hắn, không hiểu sao rùng mình một cái.

Trẫm không biết nên nói cái gì, nhịn hồi lâu mới nói: "Ngươi không biết sao?”

Hoàng hậu ngồi bên giường ta, nắm lấy tay ta nói: “Cố Từ đã nói cái gì rồi?”

Trẫm rút tay ra: "Nam nam thụ thụ bất tương thân.”

Hoàng hậu: "..."

Hoàng hậu nhẹ giọng nói: "Bệ hạ, người cũng lừa thần thiếp."

Trẫm: "...Dù sao ngươi cũng là một tên nam nhân cao lớn, đừng tự xưng là thần thiếp được không hả? Trẫm lừa ngươi như thế nào?"

Tin hay không tùy ngươi, trẫm giấu kỹ như vậy, làm sao hắn biết trẫm không phải—

Hoàng hậu: "Bệ hạ, rất rõ ràng."

Trẫm: "..."

Trẫm xấu hổ cười cười "Kỳ thật trẫm vốn sinh ra đã có thể chất thể thao cao một mét tám tám, to đen không hôi, do di chứng của một căn bệnh hiểm nghèo nên trẫm mới trở thành một con chó mặt trắng một mét bảy lăm."

Hoàng hậu: "..."

Hoàng hậu ăn cắp lời thoại của trẫm, lạnh nhạt nói: "Không tin."

53.

Trẫm chỉ trích hắn: "Ngươi đạo từ của trẫm!"

Hoàng hậu tỉnh như ruồi nói: "Vợ chồng là một thể, cái gì của người cũng là của ta."

Trẫm: "...”

Hoàng hậu lại hỏi: "Hiện tại có thể nắm không?"

Trẫm hung tợn: "Không thể! Nam nữ thụ thụ bất tương thân!"

Ghét đàn ông! Đàn ông không có gì tốt hết!

54.

Hoàng hậu không được trẫm đồng ý mà đã ôm trẫm.

Tử hình! Đem ra tử hình liền!

Trẫm tuyệt vọng kêu lên: "Trẫm không thích nam nhân!"

Hoàng hậu chợt dừng lại: "Bệ hạ nói cái gì?"

Trẫm lớn tiếng nói: "Trẫm! Chơi bia đia!"

Tên khác giới chếc tịt.

55.

“Bệ hạ."

Hoàng hậu buông trẫm ra, rất bất đắc dĩ hỏi: "Bệ hạ không có cảm giác gì với thần thiếp sao?"

Trẫm: "...Ngươi, ngươi để trẫm nghĩ lại đã."

Trẫm cảm thấy đau đầu, trẫm không biết mình đối với hoàng hậu có loại tình cảm gì, nhất thời không thể tiếp nhận sự thay đổi giới tính của hoàng hậu.

Hoàng hậu đắp chăn cho trẫm: "Được."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play