Dưới Vẻ Bề Ngoài

Chương 41: Tóc ngắn (2015)


1 tháng

trướctiếp

Thân thể cô còn đang run rẩy không ngừng, hình như mồ hôi còn vã ra lấm tấm trên vầng trán. Lồng ngực phập phồng của Lệ Liệt Nông vẫn áp chặt vào người khiến Liên Kiều càng thêm luống cuống, hoảng loạn. Dù thế, giọng cô lại rành rọt đến lạ, từng câu từng chữ rõ ràng: “Là anh bảo tôi hãy vừa làm vừa học đấy.”
Tất cả như quay về vị trí cũ. Cách anh nói chuyện với cô, không bao giờ gọi tên, lúc thì vô cùng nghiêm túc, lúc lại bình thản hoặc đầy sự cảnh cáo, không thì là những câu xin lỗi, thi thoảng thì có một chút ánh nhìn trộm đầy tình cảm.
Cô cố tình xem nhẹ ngón tay cứng đờ trong phút chốc của anh, giọng khiêu khích: “Chính anh bảo tôi vừa làm vừa học, tôi liền thực hành cho anh xem.” Đôi mắt cô vẫn nhìn đăm đăm bức tranh trên tường, lẩm bẩm: “Anh cũng không cần cảm thấy có lỗi với cô ấy. Cứ nghĩ như thế này, chúng ta như bao kẻ khác đến Las Vegas tìm kiếm niềm vui, tất cả những gì phát sinh ở đây cứ cho là một vở kịch đi: Anh một ngày nào đó tâm huyết dâng trào, bắt Hứa Qua sắm vai một cô Liên Kiều đang phải vừa làm vừa học theo một người khác.”
Lời nói của cô như không chạm tới anh, tư thế anh vẫn ép sát như cũ. Ngược lại, chính cô lựa chọn kéo xa khoảng cách. Đầu anh bỗng gác lên hõm vai cô, anh đang cố điều chỉnh hơi thở. Hơi thở nóng rực ấy cứ từng đợt từng đợt phả lên da cô, thấm vào từng lỗ chân lông nhỏ. Hơi thở gấp gáp, nóng bỏng ấy chính là minh chứng cho sự chật vật của nhà lãnh đạo của 1942. Sự chật vật hiếm có của anh khiến Liên Kiều vô cùng hưởng thụ, ở phương diện nào đó, biểu hiện của đàn ông và phụ nữ không giống nhau.
Chiếc gương trên trần nhà giúp Liên Kiều nhìn rõ khuôn mặt mình lúc này. Khuôn mặt cô bị ánh sáng chiếu vào cực kì rõ nét, đặc biệt là những dấu vết đỏ đỏ hồng hồng cực kỳ chói mắt rải rác quanh cổ, đôi môi bị mút đến sưng đỏ, căng mọng. Nếu ánh đèn sáng hơn, có khi còn thấy được cả dấu răng nữa. Khoé miệng cô nhếch lên, hẳn là âm hồn kia đang tức đến mức giậm chân nhỉ? Những điều anh ấy chỉ làm với cô cuối cùng cũng làm với tôi rồi.
“Lệ Liệt Nông, vì anh, em đã sắm vai Hứa Qua lâu như vậy, anh không thể thoả mãn em một lần sao?” Cô thở dài, dùng chân mình đong đưa cạ qua nơi cứng rắn của anh, mũi kéo ra một âm thanh mê hoặc:  “Hửm?” rồi chân lại tiếp tục cọ lại nơi nào đó.
Anh xoay người sang chỗ khác, quay lưng lại với Liên Kiều. Cô sửa sang lại chiếc váy ngắn cũn bó sát, sau đó thong thả đi quành ra trước mặt anh. Cô ngẩng đầu, nở một nụ cười, hỏi anh có muốn em cắt tóc ngắn như Hứa Qua không, ngắn đến mức không thể che được đôi tai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp