Lục Chẩm Tuyết ngồi trước gương trang điểm để sức mỹ phẩm dưỡng da lên mặt, chờ Lâm Cảnh đi ra khỏi phòng tắm, cô mới nói với anh: “Em đã thu dọn hành lí xong cả rồi, anh xem thử xem có cần phải mang thêm cái gì nữa không.”
Lâm Cảnh ừ một tiếng, vừa cởi nút áo sơ mi để thay quần áo khác, vừa nói: “Lát nữa để anh xem thử.”
Hai người ở nhà sửa soạn một hồi lâu, lúc ra ngoài đã là sáu giờ hai mươi. Mùa thu thì ban đêm sẽ đến nhanh hơn so với mùa hè, lúc ra cửa, mặt trời đã xuống núi, bầu trời dần dần tối đi.
Lâm Cảnh hỏi Lục Chẩm Tuyết muốn ăn món gì, cô suy nghĩ rằng lát nữa khi đến khách sạn nhất định phải đi ăn khuya, vì vậy nên cô và Lâm Cảnh chỉ tùy tiện ăn mấy món đơn giản, sau đó lập tức khởi hành.
Đây là lần đầu tiên Lục Chẩm Tuyết ra ngoài đi du lịch vào ban đêm như thế này, ánh trăng buổi tối rất đẹp, bầu trời đầy sao, gió đêm bên ngoài cửa sổ dịu dàng thổi qua, có một sự yên tĩnh khiến người ta không biết nên diễn tả ra sao.
Lục Chẩm Tuyết ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ một hồi, cuối cùng lại quay đầu lại nhìn Lâm Cảnh.
Ánh mắt Lâm Cảnh vẫn tập trung nhìn về phía trước để lái xe, phát hiện Lục Chẩm Tuyết nhìn mình, anh hỏi: “Làm sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT