Lúc về đến nhà, thời gian vừa đúng mười một giờ.
Tài xế vững vàng đậu xe lại trước cửa tiểu khu, quay đầu nhỏ giọng nói: “Lâm tổng, đến nơi rồi.”
Lâm Cảnh chỉ đang nhắm mắt nghỉ ngơi một chút thôi, không có ngủ thật. Nghe vậy thì lập tức mở mắt ra, anh ừ một tiếng, nói với tài xế: “Cực khổ rồi, cậu cũng mau chóng về nhà nghỉ ngơi sớm nhé.”
“Vâng thưa Lâm tổng.”
Lúc Lâm Cảnh về đến nhà mới chỉ hơn mười một giờ một xíu thôi, anh vừa ra khỏi thang máy thì nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi điện thoại đến cho Lục Chẩm Tuyết.
Tiếng chuông vang lên một lúc lâu vẫn không có người nghe máy, anh mở cửa đi vào nhà, còn chưa kịp mở đèn lên, trong phút chốc có một sức nặng vô cùng quen thuộc nhảy lên trên lưng anh, ôm chặt cổ anh, vui vẻ hỏi: “Ngạc nhiên chưa nè?”
Lâm Cảnh mỉm cười, thuận tay ném điện thoại lên trên kệ tủ ở huyền quan, sau đó anh đưa hai tay về sau giữ chân của Lục Chẩm Tuyết lại, cõng cô đi về hướng phòng khách. Trong giọng nói của anh còn mang theo ý cười vui vẻ, không thể che giấu được sự kinh ngạc và vui sướng, “Không phải em bảo muốn ở lại với gia đình mấy ngày sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play