Lục Chẩm Tuyết cảm thấy gần đây mình đã thu tay rất nhiều rồi, cô cũng không canh cánh trong lòng như vậy, cũng không thể một hai khiến Lâm Cảnh yêu mình, chỉ là mỗi khi nhìn anh, lại không nhịn được mà quyến rũ anh một chút.
Dù gì thì cô cũng chỉ thử một xíu thôi, có phải tính cách anh luôn không tốt như vậy, thật sự là không có cảm giác gì với cô sao?
Lâm Cảnh càng lạnh nhạt càng cao cao tại thượng cô lại càng muốn kéo anh xuống phàm trần, càng muốn lấy trái tim anh, càng muốn nhìn thấy dáng vẻ anh yêu cô đến độ không thể tự kiềm chế được.
Nhưng gần đây cô thật sự đã thu tay, sau khi trở về từ đảo nam cô không hề đi tìm anh.
Giống như lời anh ba cô đã nói, chuyện từ hôn đã trôi qua lâu như vậy, hai nhà Lâm Lục cũng đã sớm đường ai nấy đi rồi.
Lục Chẩm Tuyết không đi tìm gặp Lâm Cảnh nữa, cô đã tính sẽ kết thúc chuyện này ở đây.
Cô vốn cho rằng sau này sẽ không có cơ hội gì để gặp lại anh, ai ngờ rằng duyên phận thật không thể ngăn cản nổi.
Ngày đó là một ngày cuối tuần ở cuối tháng bảy, cô và bạn đến phòng tranh để xem triển lãm. Thời điểm đang đi dạo khu vực tranh sơn dầu, bỗng nhiên cô nghe thấy có người gọi cô một tiếng để thăm dò: “A Tuyết?”
Lúc ấy cô đang xem một bức tranh treo trên tường, nghe thấy có người gọi, cô theo bản năng quay đầu nhìn sang, nhìn theo hướng giọng nói phát ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play