Sau khi dùng bữa sáng xong, Thẩm Phiêu Tuyết liền bị Dịch Thuỷ Hàn lôi kéo lên đường. Chỉ là, một khắc nhìn thấy con bảo mã đang khom người nhai cỏ trước mặt mình, khóe miệng của y liền không nhịn được mà co rút.
"Bạch ca ca...Đừng nói là, chúng ta sẽ phải cưỡi ngựa quay về Lục Hợp Thành nha?"
Phảng phất để nghiệm chứng cho suy nghĩ của Thẩm Phiêu Tuyết. Dịch Thuỷ Hàn liền đem y nhấc bổng, đặt lên trên yên ngựa. Bản thân lại phóng lên ngồi ở phía sau y, nắm chặt dây cương khẽ giật một cái.
Đầu hắc mã này ngay lập tức liền bị ép ngẩng đầu. Trong mũi phát ra tiếng khịt khịt.
Thẩm Phiêu Tuyết :.....................
Nếu y nhớ không lầm, thì từ đây đến Lục Hợp Thành, chí ít còn phải có ngàn dặm đi...
Dịch Thuỷ Hàn không phải tu tiên giả sao? Phi kiếm đâu? Vì sao không dùng mà lại phải cưỡi ngựa, đây là thú vui tao nhã của người tu tiên à?
Lúc này, Mao Cầu vốn bị ném từ cửa sổ xuống, hiện tại cư nhiên vẫn bình an vô sự từ trong xó xỉnh chạy tới, chui vào trong lòng Thẩm Phiêu Tuyết. Mặc cho ánh mắt muốn gϊếŧ người...khụ khụ, là gϊếŧ hồ ly của ai đó.
Thấy Thẩm Phiêu Tuyết không tỏ vẻ gì, Dịch Thuỷ Hàn cũng chỉ có thể đá nhẹ lên bụng của hắc mã, khiến nó tung vó chạy đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play