Càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, rốt cuộc, Thẩm Phiêu Tuyết cũng chấp nhận một sự thật, nam nhân thoạt nhìn già nua, chật vật này, chính là Bạch ca ca anh tuấn tiêu sái trong trí nhớ của y.
"Bạch ca ca, huynh có sao không? Ta xin lỗi, chỉ là quá giật mình, cho nên ta mới..." Lập tức chạy tới đỡ hắn, Thẩm Phiêu Tuyết không khỏi hốt hoảng giải thích. Nhất là khi bàn tay chạm tới da thịt lạnh băng của hắn, y liền càng thêm sợ hãi.
Cảm nhận được sự bất an của y, dù cho khóe môi chảy đầy máu, Dịch Thuỷ Hàn vẫn gắng gượng nói :"Ta không sao."
Nhìn bộ dạng ra vẻ kiên cường của hắn, Thẩm Phiêu Tuyết ngay lập tức liền tức giận, lần đầu tiên lớn tiếng chất vấn hắn.
"Huynh còn dám nói không sao? Bộ dạng này của huynh có giống không sao không? Ta không phải đã cấm huynh không được đánh nhau với người khác rồi sao? Huynh xem đi, bây giờ đều đã đem chính mình biến thành cái dạng gì rồi!"
Đổi lại bình thường, nếu được Thẩm Phiêu Tuyết quan tâm như vậy, Dịch Thuỷ Hàn nhất định sẽ rất vui vẻ. Nhưng lúc này, tâm trạng của hắn lại vô cùng nặng nề. Chỉ nắm chặt lấy bàn tay y, không nói lời nào.
Thì ra, y cho rằng thương thế của hắn là do cùng người đánh nhau mà tạo ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play