Dịch Thiếu Phong kế tiếp liền thật sâu cảm nhận được gia giáo của Thẩm gia. Huynh đệ bọn họ không chỉ ăn không hé răng, không nói chuyện, mà ngay cả đũa và bát đều chưa từng va vào nhau.
Không gian yên tĩnh, nhưng không hiểu sao lại khiến Dịch Thiếu Phong cảm thấy ấm áp mà an bình.
Ba người ăn rất nhanh, cũng không bao lâu liền dùng xong.
Mì sợi Thẩm Phiêu Tuyết làm, ngon đến mức một tu tiên giả đã sớm tích cốc như Dịch Thiếu Phong đều muốn nuốt luôn đầu lưỡi của mình.
Lúc này, Thẩm Dao Dao là đang lấy tay nải ra, bắt đầu kiểm kê ngân lượng cùng đồ dùng chuẩn bị sẵn cho Thẩm Phiêu Tuyết, xem xem còn thiếu thứ gì hay không. Sau đó lại bắt đầu lải nhải căn dặn y đủ đường.
"Được rồi, ta cũng không phải là đi không trở về." Lắc đầu cười khổ, Thẩm Phiêu Tuyết lại tiếp tục ghi trên giấy một tràng dài, nói với cả hai người bọn họ.
"Dao Dao, một năm này ta đi rồi, đệ nhớ phải nghe lời chấp sự. Lão là tâm phúc của ta, có thể tin tưởng được. Hơn nữa, tính tình cũng cố đè nén một chút, đừng nóng nảy như vậy nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play