Liếc mắt nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, Thẩm Phiêu Tuyết liền xùy cười. Ngay lập tức làm da mặt hắn không khỏi đỏ lên, có chút thẹn quá hóa giận nói :"Ngươi cười cái gì chứ?"
Thấy hắn thẹn thùng, Thẩm Phiêu Tuyết mặc dù muốn cười nhưng cũng chỉ có thể kìm nén lại. Vươn tay xoa xoa đầu hắn : Mới bao lớn tuổi, đừng có ra vẻ ông cụ non như vậy chứ?
"Hừ hừ, ngươi cũng không phải chỉ lớn hơn ta có hai tuổi thôi sao?" Đối với việc Thẩm Phiêu Tuyết xem mình như tiểu hài tử, Thẩm Dao Dao liền tỏ vẻ rất không phục.
Đối với việc này, Thẩm Phiêu Tuyết cũng không cùng hắn tranh cãi quá nhiều.
Có ai có thể tưởng tượng được, bên trong một thân thể niên linh đôi mươi lại là một linh hồn già dặn, đã đi được nửa đời người kia chứ?
"Đệ xác thực muốn ta đi theo Bạch ca ca sao? Còn Tư Niệm thì thế nào? Ai sẽ lo cho nó? Chẳng lẽ đệ muốn hai người bọn ta một bên trốn chạy, một bên còn phải ôm theo một đứa trẻ sao?"
Đọc xong dòng chữ xiu xiu vẹo vẹo, không dám nhìn thẳng của y, Thẩm Dao Dao liền vỗ ngực đảm bảo :"Không phải còn có ta sao? Ta có thể giúp ngươi nuôi dạy Tư Niệm a."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play