Lúc này, Thẩm Phiêu Tuyết đã quay trở về Thẩm gia.
Không có tiền bạc, thức ăn, ngay cả một con ngựa cũng không có. Y đã đi bộ, nhịn đói suốt 6 ngày dưới bão tuyết để trở về nơi đây.
Y chỉ vừa mở cửa bước vào, liền đã doạ Thẩm Dao Dao sợ hãi không nhẹ. Bởi thời khắc này, sắc mặt y lại trắng bệch như một bộ tẩu thi. Trên mi thậm chí còn đọng lại một lớp sương mỏng.
"Ca ca!" Thẩm Dao Dao lập tức chạy tới đỡ lấy Thẩm Phiêu Tuyết. Vừa chạm vào, liền đã bị thân nhiệt của y doạ sợ, có cảm giác như đang ôm một khối băng lạnh cóng.
Không chút chậm trễ, Thẩm Dao Dao liền trực tiếp đem Thẩm Phiêu Tuyết bế lên, chạy thẳng vào trong nội viện trước ánh mắt hiếu kỳ tò mò của những nô bộc trong Thẩm phủ.
"Lang trung, ngươi mau xem xem ca ca của ta thế nào rồi?"
Lúc này, trạng thái của Thẩm Phiêu Tuyết rất không tốt, nửa nóng nửa lạnh. Lúc nóng thì như một nồi nước đun sôi, lúc lạnh, thì lại tựa như một đoàn băng điêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play