Từ Chinh Minh tán đồng: “Hình như là vậy…”
Trước kia anh ấy đứng ở góc nhìn thượng đế, nhìn mọi thứ trong sự mờ mịt, không nhập tâm chút nào.
Sau khi anh ấy nhập tâm vào thì cảnh trong mơ trở nên chân thực hơn, người phụ nữ ngã xuống rên rỉ đau đớn, dao nhỏ đâm vào trong thân thể, hai bé trai khóc rống lên nhưng lại bị che miệng, những chi tiết này xuất hiện đi xuất hiện lại trong đầu anh ấy như một bộ phim điện ảnh.
Nghĩ tới đây ngực Từ Chinh Minh phập phồng lên xuống mạnh mẽ, sống mũi cay cay, cổ họng nghẹn ngào như bị nghẹn xương cá.
Anh ấy không hiểu cơ chế phòng ngự, anh ấy chỉ cho rằng điều này là do mẹ anh ấy trên trời linh thiêng nhắc nhở cho anh ấy.
[Chắc chắn bà ấy đã chết không nhắm mắt! Chắc chắn bà ấy nghĩ là tôi đã quên bà rồi nên mới thường báo mộng suốt mười chín năm nay!] Nước mắt Từ Chinh Minh rơi như mưa, tan nát cõi lòng. Nhưng anh ấy không quên nổi, tuy hồi đó anh ấy còn nhỏ không nhớ nổi gương mặt tươi cười và giọng nói của người phụ nữ kia nhưng vẫn nhớ rõ đôi tay nắm lấy tay anh ấy và người em trai mới tập đi của anh ấy ấm áp đến thế nào.
Khiến anh ấy trằn trọc đêm khuya, rơi những giọt nước mắt áy náy vì bản thân đã quên bà ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play