“Tôi…”
Cảnh sát đó vẫn lạnh lùng nói: “Thôi nhé, tôi cúp máy đây, đừng chuyện bé xé ra to như vậy nữa.”
Cảnh sát ở bến tàu của bọn họ không có thiết bị nhìn ban đêm, chỉ cần đứng xa một trăm mét là không thể phân biệt được người hay thú, đương nhiên cảnh sát đó cũng có lý do chính đáng để kết luận rằng người đàn ông đánh cá đó nhìn nhầm và cuộc điện thoại này chỉ là một trò đùa dai mà thôi.
Hàng loạt tiếng tút tút tút vang lên, điện thoại đã cúp, cuộc gọi báo án cũng đột ngột bị ngắt ngang.
Cũng vì thế nên khi xảy ra một loạt chuyện sau đó thì cảnh sát có hối tiếc thì cũng đã muộn, đồng thời cũng nhận ra cuộc điện thoại báo án đó không bình thường như những gì họ nghĩ. Nếu như lúc đó họ không phớt lờ chuyện này thì có lẽ bi kịch sẽ không xảy ra.
Nhưng đáng tiếc cuộc đời này không có nếu như.
Một đám thanh niên mang đầy vũ khí đã chặn cướp mất chiếc thuyền đánh cá, men theo đường thủy để lên bờ, nơi mà họ cập bến nằm ngay bờ biển phía Tây. Chính vì cảnh sát đã lơ là nhiệm vụ của mình nên đám người này mới có thể phân tán ra khắp nơi trong một thành phố tập trung đông như thế mà không gặp trở ngại gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT