Bình thường ở khu ổ chuột làm gì có trực thăng!
Chiếc máy bay trực thăng kia lướt qua pho tượng màu trắng to lớn, xuyên qua bàn tay Thượng Đế đang vươn ra rồi từ từ đậu xuống một khu vực trống trải. Người dân thét chói tai, thi nhau chạy trốn tán loạn. Một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ đồ cực mốt nhảy từ phía trên xuống. Anh ta đeo kính râm, trên mặt là nụ cười bất cần đời.
Giày của anh ta chạm xuống mặt đất đầy bụi, mắt liếc nhìn những chỗ tan hoang vì vừa trải qua trận lũ quét, chậc lưỡi mấy tiếng lấy làm kỳ lạ: "Thảm thiết thật đấy, thảm thiết thật đấy..." Nhìn đâu cũng thấy toàn bùn là bùn, dưới bùn còn chôn người, trong đống hoang tàn còn vết tích của mấy ngôi nhà, thỉnh thoảng có mấy người dân tị nạn xuất hiện, khom lưng nhặt rác xung quanh, sau đó cho cái gì đó vào miệng ăn.
Người đàn ông trẻ tuổi mỉm cười thở dài, ra lệnh cho cấp dưới bê mấy thùng hàng từ trên trực thăng xuống. Từng thùng hàng rơi xuống đất, sau khi mở ra mới biết bên trong chứa rất nhiều nước sạch và bánh mì.
Phải biết rằng lúc nãy ở gần đó đã xảy ra một chuyện.
Một bà lão tám mươi muốn xin người ta chút nước uống. Người đó mặt đầy vẻ chán ghét chỉ vào nước lũ rồi nói: "Chẳng phải chỗ kia có nước à?"
Bà lão a a nói gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT