Nếu là khách du lịch vùng ngoài không rành ngôn ngữ đến tham quan, người địa phương sẽ dẫn du khách về nhà mình đãi họ một bữa cơm cháo, một lần thu mười đô, mối làm ăn này chủ yếu không có khách cũ ghé lại.
Nhưng đôi nam nữ này là người địa phương thành phố Mumbai, thế nên Atai mới không chọn làm vậy mà thành thật đưa họ xuống.
Nữ sinh và chàng trai đi đến một chiếc tàu đánh cá lớn đã bị thủng, hồi lâu sau mới xác định chiếc tàu đánh cá này có thể là nhà của Atai. Nhà của người ta có chật hẹp cách mấy thì cũng là nhà gỗ mái ngói, thỉnh thoảng có bà lão đi lại bên trong, còn nhà của Atai lại là một căn nhà được cải tạo từ một con tàu, diễn giải cụm từ sinh tồn trong vết nứt này sinh động muôn phần.
Được ăn no, có chỗ chắn gió trú mưa đã là không tệ rồi.
“Tôi nấu cơm cho hai người ăn.”
Chàng trai vội vàng từ chối: “Tôi không cần, tôi không ăn!”
Mấy hôm trước mới bị ngập lũ nên hiện tại trong nhà vẫn chưa vơi đi cảm giác tối tăm ẩm thấp, nán lại chỗ này lâu quá sẽ bị bệnh, 80% là cơ thể sẽ xuất hiện vết lở loét, chàng trai như ngồi trên kim châm, chỉ mong sao có thể cấp tốc rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play