Anh phải làm gì mới có thể giữ em lại đây?
Anh khiến em phải đi trên con đường bần cùng, sống những ngày tháng tuyệt vọng, bầu bạn với ánh trăng ở vùng ngoại ô tồi tàn, anh để em phải nếm trải nỗi bi ai của một người phải ngắm nhìn ánh trăng trong cô độc một thời gian dài. —— Jorge Luis Borges.
Nước M, cơn mưa giữa hè trút xuống xối xả, những đám mây mỏng manh bị tia sét xé toạc ra, cơn bão đột ngột ập vào thị trấn nhỏ bé ấy, con sông lớn trước giờ luôn dịu dàng nay lại dâng lên đến tận mắt cá chân, dòng nước lạnh lẽo khiến con người ta phải nghẹt thở, không được bao nhiêu ngày thì nước lại dâng lên đến bắp chân, sau đó là đùi, cuối cùng dòng nước chảy xiết ấy đã dâng lên đến ngực của mọi người.
Nếu đã bị dòng nước ấy vây lấy thì sẽ không tài nào di chuyển được, chỉ có thể bò lên nóc nhà trốn mà thôi.
“Taya, em đang ở đâu vậy?”
“Anh ơi… Em ở đây!” Một cô bé nhỏ con với nước da màu đồng ngồi trong một chiếc chậu gỗ, suýt chút nữa là bị dòng nước chảy siết, đục ngầu dưới kia cuốn đi mất, nhưng cũng may là cô bé đã ôm chặt lấy cột nhà. Tuy cây cột đó làm bằng gỗ nên rất trơn, rất khó bám vào, nhưng cô bé vẫn cố gắng ôm chặt lấy nó không buông.
Cho dù có là loài người nhỏ bé, yếu ớt thế nào thì khi đứng trước cửa ải sinh tử cũng đều sẽ bộc phát ra ý chí sinh tồn mãnh liệt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play