Vilia xấu hổ, chỉ có thể im lặng không nói gì, cô ta vén chăn lên, đôi chân yếu ớt đặt xuống đất, dường như đang muốn thành khẩn cúi người xuống xin lỗi đối phương, cô ta muốn nói “xin lỗi là do tôi không biết trận trọng” thật nhiều lần…
Nhưng ngay sau đó những lời mà cục trưởng Trương nói ra đã khiến cô ta phải sững người.
Cục trưởng Trương: “Cô có danh tiếng, nếu chuyện này bị đồn ầm lên thì chắc chắn sẽ không được lợi gì, có thể giảm đi một vụ án mạng nào thì hay vụ đó vậy. Điều quan trọng hơn chính là cô là một công dân của nước Hoa, những người làm cảnh sát như chúng tôi tuyệt đối không cho phép bất cứ một thế lực ngoại lai nào làm xằng làm bậy ngay trên lãnh thổ của nước Hoa chúng ta.”
Cái gì mà lệnh truy nã xuyên quốc gia, muốn giết người là giết ngay, rốt cuộc chúng có xem cơ quan chấp pháp của một quốc gia ra gì không thế? Họ tuyệt đối không thể chấp nhận sự khiêu khích như vậy được!
Mặc cho Vilia là một cô gái như thế nào, cô ta có điêu ngoa thích làm theo ý mình đến đâu thì cảnh sát thành phố Giang Châu cũng phải bảo vệ mạng của cô ta!
Lý do chỉ đơn giản như thế thôi.
Sau khi biết được ngọn nguồn sự việc, Vilia chỉ biết thẫn thờ ngồi yên đó, ngay vào giây phút ấy linh hồn của cô ta đã phải chịu một cú sốc cực mạnh, tim đập không theo một nhịp điệu nào, một lúc sau khóe mắt cô ta đỏ hoe, hai dòng nước mắt chảy dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT