Tề Linh dạy cậu một bộ động tác chậm rãi, sau đó nói: “Chuyện trước đây anh không rõ, nhưng khi anh mới tốt nghiệp, trường cảnh sát yêu cầu học kỹ năng súng ống, võ thuật cảnh sát, kỹ thuật khống chế đối phương và tán thủ đối kháng tự do, cái gì cũng phải học… Bây giờ, Cục Cảnh sát thành phố không thiếu người, muốn vào làm cũng khó, phải đứng đầu chuyên môn hoặc có thư giới thiệu của trường, anh sắp quật ngã em đây, nếu đau thì bảo anh nhé.” Tề Linh cũng giống cấp trên, đã giảm rất nhiều sức lực.
Theo lý thì Giang Tuyết Luật sẽ không bị ngã nhưng không hiểu sao gót chân cậu đập phải thứ gì đó khiến cơ thể mất kiểm soát và ngã về phía sau.
Phía dưới có đệm.
Giang Tuyết Luật không ngã xuống mặt đất cứng mà ngã ngửa trên tấm đệm màu xanh lá có mùi cỏ nên cậu không cảm thấy gì cả.
Ngược lại Tề Linh thấy Giang Tuyết Luật ngã, sắc mặt tái nhợt một lúc, vội vàng đỡ cậu dậy: “Không sao chứ? Có đau không?”
Đôi mắt đen láy của Giang Tuyết Luật thoáng qua vẻ mơ hồ, cậu có nên thấy đau không? Dường như giới hạn chịu đựng của con người không thể do mình kiểm soát, khi bị hỏi như vậy, mặc dù Giang Tuyết Luật vốn là người có sức chịu đựng rất tốt nhưng vào khoảnh khắc này, cậu cũng cảm thấy tay mình hơi run lên, tuy nhiên cậu biết rõ dường như đó chỉ là tác động tâm lý.
Cậu lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT