Hầu hết cảnh sát cai ngục ở Nhà tù đồi Rambo đều nghĩ rằng họ là người đến từ Văn phòng cấp bằng sáng chế, phụ trách xét duyệt độc quyền sáng chế, nhưng không ngờ họ lại đến từ Viện Kiểm sát. Tính chất của Viện Kiểm sát thì mọi người ai cũng biết rõ.
Chính vì biết rõ điều đó.
Thời gian dường như đã bị dừng lại tại khoảnh khắc này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều cứng đờ đến mức trắng bệch, nhìn chằm chằm vào nhóm nam nữ mặc đồng phục này, như thể gặp ma giữa ban ngày. Đặc biệt là khi đội công tố còn mỉm cười với bọn họ, bước về phía trước và nói xin hãy phối hợp điều tra.
Sau khi suy đoán của mình được xác nhận, trái tim vốn đang treo lơ lửng của Lục Minh đột nhiên rơi xuống, những người khác cũng vậy, trong mắt bọn họ liên tục xuất hiện vẻ kinh ngạc, sợ đến mức không ngừng lùi về sau, không ai dám nhìn thêm dù chỉ một cái. Không biết từ khi nào các công tố viên đã luôn đứng bên cạnh bọn họ, thế mà bọn họ lại hoàn toàn không nhận ra!? Đối phương đã quan sát bọn họ bao lâu rồi? Và... Các công tố viên không thể đến thăm mà không có lý do đúng chứ, họ đã điều tra được bao lâu, âm thầm thu thập được bao nhiêu chứng cứ rồi? Mọi người không dám suy nghĩ sâu thêm.
Trong khoảnh khắc này, Lục Minh suy nghĩ rất nhiều, sống lưng ông ta lạnh toát, hóa ra Giám thị đã biết rõ từ trước rồi.
Ông ta nhanh chóng biện minh cho mình: “Giám thị, xin hãy nghe tôi giải thích! Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!”
“Không cần giải thích với tôi, cậu nên giải thích với các đồng chí Viện Kiểm sát thì hơn!” Sắc mặt Giám thị khó coi tối sầm lại, ông ấy hất mạnh tay Lục Minh ra: “Các cậu quên mất thân phận của mình là gì rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT