Mạnh Đông Thần nhạy bén như vậy, Lục Minh chợt giật mình trong lòng, vẻ mặt không được tự nhiên cho lắm, đưa tay ra che đi khuy áo trên đồng phục cảnh sát.
Trương Như Anh không nhịn được bèn bật cười thành tiếng: “Sao có thể chứ ngài Mạnh, một buổi trình diễn văn nghệ cỏn con thôi mà, phần thưởng cho giải nhất cũng chỉ là một giỏ trái cây, tù nhân thì có gì mà cần gian lận phiếu chứ.”
Lục Minh nghe câu này, nét mặt khẽ dịu lại, lên tiếng nói đỡ: “Phải đó ngài Mạnh, đừng nói bậy nữa, một giỏ trái cây đắt nhất cũng chỉ khoảng trăm tệ thôi.”
Mạnh Đông Thần nhìn lên bàn phần thưởng, quả thật là một giỏ trái cây, thứ đắt nhất trong đó e là quả thanh long ruột đỏ.
Quả thật không cần kiểm phiếu chỉ vì một giỏ trái cây.
Nghi ngại trong anh ta chợt được xóa bỏ nên chủ đề này cứ thế mà cho qua.
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT