Tự mỗi người có kế hoạch chạy trốn của riêng mình, Tưởng Văn Lâm lựa chọn đi về hướng Nam, Tăng Gia Lễ đi vào núi sâu, Trịnh Tư Nguyên chuẩn bị chạy về hướng Tây, Khổng Tùng thì muốn lên phía Bắc.
Lúc bốn người tách ra, Khổng Tùng nhờ Trịnh Tư Nguyên giúp nạy mở một chiếc xe đậu ở ven đường, gã ta nghĩ chạy trốn thì cần một phương tiện giao thông.
“Chiếc xe này tốt đấy!” Gã ta cẩn thận chọn một chiếc xe ở ven đường, là hãng xe hơi mà trước khi vào tù cho dù chạm gã ta cũng không dám chạm vào.
Trịnh Tư Nguyên cạy mở cửa xe giúp Khổng Tùng, gã ta ngồi vào ghế lái. Thói cũ khó bỏ, gã ta vừa ngồi lên xe thì đã vơ vét tài sản của chủ xe trước, thành công lấy được một gói thuốc lá, hai nghìn tiền mặt, một cái đồng hồ đeo tay và một tờ chi phiếu. Gã ta ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện phía trước xe có khảm một tượng ngọc Quan Âm trông rất đắt tiền, trên đỉnh đầu cũng có một cái bùa bình an thoang thoảng mùi đàn hương, trên đó viết: “Lên đường bình an.”
Đúng gu của gã ta rồi.
Khổng Tùng nôn nóng không đợi được nữa, gã ta không nghĩ nhiều, dùng sức dứt tượng ngọc đi, dự tính tìm chỗ bán để có chi phí bỏ trốn.
Gã ta tiếp tục kéo đứt lá bùa bình an nhét vào trong túi mình, hy vọng cái bùa đỏ này có thể phù hộ bản thân bình an, thuận buồm xuôi gió.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT