Thấy vẻ mặt của Giang Tuyết Luật kỳ lạ, Thẩm Minh Khiêm im bặt, cậu ấy đỏ mặt quay đầu đi, thò tay ra giả vờ dọn dẹp bút và sách: “À tớ biết, chuyện thế này...”
Nếu không phải Giang Tuyết Luật truy hỏi, cậu ấy chẳng muốn nói ra chút nào.
Chuyện thế này mà nói ra thì quá... Suy cho cùng thì chuyện như tự dưng nghi ngờ ai đó mà chẳng có chứng cứ xác đáng nào cũng không phải hành vi quang minh chính đại gì, sao cậu ấy lại bị ma xui quỷ khiến nói ra được chứ!
Thẩm Minh Khiêm tức tối muốn cầm sách lên che mặt lại.
“Đệt anh Thẩm à! Tội phạm chạy trốn! Hôm qua cậu đi theo dõi tội phạm chạy trốn hả? Không ngờ cậu dám đi theo dõi tội phạm chạy trốn!” Chu Miên Dương ở bên cạnh kinh ngạc kêu ba câu liên tiếp, có trời mới biết cậu ấy nghe thấy điều gì. Nghe thấy mấy chữ tội phạm chạy trốn này, cậu ấy giật cả mình, ngón tay cũng vô thức thả lỏng, nửa cái bánh bao ăn dở rơi xuống đất, lăn hai vòng dưới đó.
Sao còn có người nghe lén nữa?
Hai tên đàn em thối tha tụi bây có tinh thần thượng võ không hả!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play