Tôn Nam Thần vẫn còn bị nhốt ở trong trại tạm giam, kể từ sau cái ngày gặp mặt cậu ta thì những ngày sau luật sư không đến nữa, khi cậu ta đang mơ màng ngủ, cậu ta cảm giác có người tới thăm mình.
Ánh mặt trời âm u, ánh đèn cũng rất tối tăm, cậu ta mở mắt ra, phát hiện trước mắt mình là một người đàn ông đĩnh đạc, dáng người cũng rất cao, ít nhất cũng cao đến mức cậu ta phải ngước đầu nhìn, người kia đứng phía ngược sáng, sườn mặt vừa sâu sắc vừa rõ nét, ánh mắt lạnh băng sắc bén kia giống như một mũi dao lạnh buốt, trong tay anh cầm một phần hồ sơ, cách song sắt tra hỏi cậu ta: “Nghi phạm Tôn Nam Thần, giới tính nam, dân tộc Hán, sinh ngày…” Đây là ai vậy trời?
Tôn Nam Thần cố gắng hết sức khắc chế cơn buồn ngủ và lửa giận: Làm gì có ai hơn nửa đêm rồi còn đi tra hỏi người ta chứ, không tôn trọng nhân quyền của nghi phạm à?
Đồng thời trong lòng cũng lại có chút sợ, tuy rằng mặt người đàn ông này không biểu cảm, nhưng khí chất lại thâm trầm uy nghiêm, cả người tràn đầy khí thế, vừa nhìn đã biết người này có địa vị, không phải là cảnh sát mà cậu ta có thể tùy ý quát lớn.
Sau đó Tôn Nam Thần mới biết được, nội tâm cậu ta có chút kiêng kỵ là bình thường, cảnh sát Tần này quá lợi hại, là người chức lớn thứ hai, đã phụ trách rất nhiều án lớn, đúng là người mà đám luật sư kia ngàn lần dặn dò rằng phải cẩn trọng lời nói và việc làm.
Lông mày người đàn ông rậm rạp sắc bén, đôi mắt sâu thẳm, dường như có thể nhìn rõ hết thảy.
Chỉ cần người đó nhẹ đảo mắt qua một cái thì dường như cậu ta không còn chỗ nào để che giấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT