Khi nhóc mập bị bắt đứng lên, bởi vì cho rằng mình sắp phải chết, nó bắt đầu vùng vẫy như một chú chim cánh cụt béo nhỏ. Chỉ là đã đói bụng cả một ngày trời, nó căn bản không phải là đối thủ của người lớn.
Người đàn ông thích thú cười hai tiếng, như thể đang tán thưởng sự giãy giụa đấu tranh của con kiến: "Lục Tiểu Bảo, ba mày gọi điện tới này."
Nhóc mập ngơ người một lát.
"Ngày hôm qua tao đã dặn những gì, chắc mày nhớ kỹ rồi nhỉ."
Nhóc mập vốn đang vui vẻ, nghe xong sắc mặt trở nên trắng bệch trong nháy mắt, ngoan ngoãn nhận điện thoại. Tuy nó mới bảy tuổi, nhưng cũng không phải là đứa ngốc, nó biết an toàn của mình đang nằm trong tay người đàn ông trước mặt.
“Ông ta nói rất nhớ mày đó, mày nói với ông ta vài câu đi."
"Dạ…" Nhóc mập nói, nó phải bình tĩnh, phải bình tĩnh, nó không thể chọc giận tên bắt cóc được. Nhưng khi giọng nói quen thuộc của ba nó vang lên từ đầu bên kia, nhóc mập bảy tuổi vẫn không nhịn được, mọi sự bình tĩnh bị xoá sạch trong nháy mắt, nó bật khóc thành tiếng rồi hô lớn: "Ba ơi!"
Không rõ tiếng kêu khóc đầy sợ hãi này liệu có nằm trong tính toán của tên bắt cóc không, nhưng nó giống như một chiếc búa nặng nề giáng xuống mọi người, khiến cả phòng khách nhốn nháo hỗn loạn.
"Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, con sao rồi, con không sao chứ? Bà nội, bà nội sai rồi, bà không nên để con tham gia vào trại hè!” Bà cụ Lục đấm ngực dậm chân, khóc đến mức thở hổn hển.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT