Hồi trẻ mẹ Tần là mỹ nhân lạnh lùng nổi tiếng gần xa, am hiểu mỉa mai trào phúng. Ba Tần thì tuấn tú chính trực, đang làm giảng viên đại học, trong sự nho nhã lộ ra vẻ dịu dàng như ngọc. Gương mặt Tần Cư Liệt hoàn toàn kế thừa ba mẹ, hình dạng ngũ quan theo ba trông có vẻ bừng bừng sức sống, mày kiếm mắt đen, khí chất lại giống mẹ hơn, tính cách khá lạnh lùng.
Vừa mới vào cửa đã bị châm chọc nhưng Tần Cư Liệt vẫn cực kỳ bình tĩnh, thuận tay đóng cửa lại, anh biết cách làm mẹ mình nguôi giận.
“Năm nay con được nghỉ mười ngày.” Anh để quà xuống.
Nghe thấy thời gian nghỉ mẹ Tần mới bớt giận hơn một chút: “Như này còn nghe giống lời người nói.”
Người lớn tuổi đều am hiểu việc tự khuyên mình nên chỉ giây sau bà đã nở nụ cười rạng rỡ, mi mắt lạnh lẽo trước giờ cũng cong cong lên, lúc nhìn qua con trai cũng không nhịn được mà mềm lòng: “Cuối cùng thì năm nay cũng nghỉ rồi, con của mẹ vất vả quá đi mất. Mẹ xem hết các vụ án mấy đứa điều tra được ở trên TV rồi.”
Quả thực là không thể trách con trai được, ai bảo tội phạm trong thành phố này lại nhiều như vậy chứ.
Có con trai không chối bỏ vất vả để mang lại bình an cho nhân dân thì cha mẹ nào lại không tự hào chứ, nhưng mà như vậy cũng không ảnh hưởng đến chuyện…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT