Tần Cư Liệt nhíu mày vì nhận ra rằng Tưởng Phi đã gọi cho Giang Tuyết Luật từ sớm, anh không đồng tình cho lắm.
Hành động lần này quá nguy hiểm, bình thường những hành động quét sạch hang ổ tội phạm chuyên nghiệp thường sẽ bảo mật, không tiết lộ trình tự thời gian cụ thể, càng không có chuyện cho người thường tham gia vào hành động. Vì người thường sẽ không có vũ khí gì trong tay, tố chất thân thể cũng khác với những cảnh sát được trang bị đầy đủ, cũng chưa từng trải qua huấn luyện vậy nên sẽ rất dễ bị thương trong quá trình đi theo. Để một đứa bé vị thành niên tham gia xong lỡ đứa bé ấy bị thứ gì đó va đập hoặc đổ máu thì phải làm sao bây giờ?
Mới vừa tưởng tượng có thể có khả năng này thôi Tần Cư Liệt đã nhíu mày, phản đối ngay không cần nghĩ ngợi.
“Đương nhiên bạn học Tiểu Giang sẽ không lên tiền tuyến rồi, anh vẫn nhớ vụ án nổ bom liên hoàn kia đúng không? Lúc ấy bạn học Tiểu Giang ngồi trên xe cảnh sát, anh cũng theo dõi chặt chẽ ở hậu phương, đợt ấy bạn học Tiểu Giang còn ngồi cạnh anh ấy chứ. Như vậy thì xảy ra chuyện gì được?” Nghe vậy Tần Cư Liệt mới thôi nhíu mày song trong lòng vẫn không hề ủng hộ, bọn họ hành động một cái là kiểu gì cũng vội đến mức chân không chạm đất mấy ngày đêm, việc thời gian điên đảo cũng là chuyện thường thấy.
Trong lòng bọn họ đã có quyết định, khả năng cao là hành động vào ban đêm. Thời gian khoảng hai ba giờ sáng mà ai lại nỡ để cho một học sinh cấp ba thức đêm cùng được.
Không ngờ Giang Tuyết Luật lại gọi tới trước: “Đội trưởng Tần, em có thể!”
Thức một đêm thôi mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play